Triệu Kiện vô thức cảm thấy hai chữ này có vẻ không may mắn lắm, bèn sửa lời nàng: “Đi vào đại lộ có lẽ không thành vấn đề, nhưng trời đã tối, có cắm đuốc cũng sợ không đi nhanh được. Không biết đã xảy ra chuyện gì vậy ạ? Nếu không gấp, sáng sớm mai đi thì tốt hơn?”
Từ Nguyệt: “Không, rất gấp!”
Triệu Kiện: “…”
Thật là tai họa không thể tránh khỏi, Triệu Kiện chỉ có thể đi theo sau hai cha con, căng da đầu cẩn thận di chuyển trên chiếc xe đạp cực kỳ quý giá lên đường.
Ba người lớn, tính thêm cả hai đứa trẻ còn hôi mùi sữa, đội hình này khiến Triệu Kiện nhìn thể nào cũng thấy quái quái.
Nhưng điều này còn chưa là gì, sau khi ra khỏi nhà, đến khi ánh lửa cuối cùng vụt tắt, cha con hai người thế mà ngay cả đuốc cũng không cầm, cứ thế phóng như phi nước đại trên con đường đất đá tối đen.
Tiếng gió “vù vù” xẹt ngang mặt, Triệu Kiện không những không phải cõng ai, cũng không mang theo công cụ, trên xe nhẹ tênh, nhẹ đến nỗi một cơn gió có thể thổi bay luôn người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play