Xe bò lẫn ngựa cũng đều đã bị Ngô lão đại và Văn Khanh mang đi, Từ Nguyệt lia mắt nhìn gã sai vặt một cái.
Gã sai vặt đang chăm chú tìm chiếc xẻng Lạc Dương mà chủ nhân mình đã giấu đi cho Từ Đại, vừa không chú ý một cái, sau lưng soạt một tiếng, tấm bạt bị nhấc lên, lộ ra ba chiếc xe đạp đã được rửa sạch đến sáng loáng.
Gã sai vặt kinh hồn hít một hơi: “Từ thủ lĩnh, cái này không được đâu, đây là chiếc xe yêu quý mà ông chủ lớn nhà ta đã mang về từ Ngư Dương, ngày thường còn luyến tiếc đi một lần đấy!”
“Có hai chiếc là mấy ông chủ đồng hành khác dùng chung, chỉ tạm thời gửi ở nhà ông chủ lớn, cái này không thể động đến.”
Hắn ta còn chưa dứt lời, Từ Nguyệt đã đứa cháu trai đầy hiếu kỳ trong lòng mình xuống, một tay hai vuốt mang ba chiếc xe đạp ra ngoài.
đã buông trong lòng ngực vẻ mặt tò mò cháu ngoại, mỗi tay một bên, nhấc hai cái đã xách hết ba chiếc xe đạp ra ngoài.
Nàng liếc Triệu Kiện đang lén lút hất hất cằm: “Chiếc này cho ngươi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT