Đương nhiên, đối với Vương Thị mà nói, đưa hết cho Từ Thị hoặc là trực tiếp dừng làm đều được cả.
Dù sao hiện giờ cũng có đồ sứ lưu ly của Vương Đại bên đó, chút lợi ích nhỏ này của phường đậu phụ có cũng được cũng không có cũng không sao.
Nhưng giữa người với người một khi không có qua lại, không có dây dưa, tình cảm cuối cùng sẽ phai nhạt.
Bây giờ giữ lại một phố đậu phụ ở trong Ô Bảo, vì chuyện kinh doanh nên hai nhà vẫn sẽ luôn qua lại, mối quan hệ này cũng sẽ không nhạt dần theo khoảng cách.
Hơn nữa, cũng coi như là chừa lại một con đường lui cho người nhà.
Lỡ như một ngày gặp phải phiền phức thì cả nhà còn có thể có một nơi để ở.
Nụ cười trên mặt Lưu Thị ngay lập tức rạng rỡ hơn rất nhiều, đúng như Vương Thị nói, phố đạu phụ nhìn có vẻ không kiếm được bao nhiêu tiền, nhưng trong lòng sẽ tính toán, đã có dự kiến từ lâu rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play