Hư ảnh Huyền Vũ trở nên càng ngày ngưng thực, lựa như một Huyền Vũ chính thức từ thời kì viễn cổ xuyên viêt thời không, đi tới trên chiến đài, cho người một loai cảm giác hít thở không thông.

Mặc dù là mọi người trên đài quan chiến, cũng có thể cảm nhận được áp lực đập vào mặt, làm cho hai chân phát run.

Trên Thiên Bảng, ánh mắt Thánh Thư tài nữ trầm ngưng nói: - Đối mặt Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận, Trương Nhược Trần còn không nhận thua?

Cũng không phải Thánh Thư tài nữ xem thường Trương Nhược Trần, ngược lại, nàng cực kỳ coi trọng Trương Nhược Trần, sớm đã ghi danh tự Trương Nhược Trần vào sách.

Cho nên nàng mới không hy vọng Trương Nhược Trần chết ở trên chiến đài.

Có thể nhận thua, vì sao phải kiên trì? Lưu được núi xanh, không to không có củi đốt. Khí Linh Thiên Bảng cười nói: - Tính cách của Trương Nhược Trần nhìn như hiền hoà, trên thực tế nội tâm của hắn cực kỳ kiêu ngạo, làm sao có thể sẽ nhận thua?

Thánh Thư tài nữ thở dài:

- Chỉ tiếc, uy lực của Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận quá mạnh mẽ, không phải võ giả Thiên Cực cảnh có thể ngăn cản. Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn chết ở trong kiếm trận?

- Vậy cũng chưa chắc.Khí Linh Thiên Bảng nói.

Thánh Thư tài nữ giật mình nói:

   - Chẳng lẽ tiền bối biết Trương Nhược Trần còn có át chủ bài khác?

Khí Linh Thiên Bảng lắc đầu nói:

- Ta cũng nhìn không thấu hắn, trên người hắn như có một tầng sương mù, che đậy hết thảy bí mật lại.

- Thiên hạ còn có sự tình tiền bối nhìn không thấu?  Thánh Thư tài nữ cười cười, cũng không cho rằng Khí Linh Thiên Bảng nhìn không thấu Trương Nhược Trần, chỉ cảm thấy Khí Linh Thiên Bảng không muốn nói bí mật của Trương Nhược Trần cho nàng biết.

Dù sao Khí Linh Thiên Bảng chính là tiên hiền của Vũ Thị Tiền Trang.

Mà Trương Nhược Trần chính là thiên tài kiệt xuất nhất của Vũ Thị Tiền Trang. Khí Linh Thiên Bảng không muốn nói bí mật của Trương Nhược Trần cho nàng biết, cũng là chuyện rất bình thường.

Khí Linh Thiên Bảng chỉ cười cười.

- Nha đầu, ngươi quá thông minh. Nhưng có một câu, gọi là thông minh quá sẽ bị thông minh hại. Ta xác thực nhìn không thấu Trương Nhược Trần, không cần phải lừa ngươi. Chính vì nhìn không thấu, cho nên mới không tin hắn sẽ chết ở trong Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận.

Thánh Thư tài nữ từ chối cho ý kiến nói:

- Tiền bối không cần nhiều lời, vãn bối không hỏi còn không được sao? Chỉ cần Trương Nhược Trần không chết ở trong Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận, ta nhất định sẽ đi gặp hắn một lần, tự mình điều tra bí mật trên người hắn. Tiền bối, có lẽ ngươi tin tưởng ta có năng lực như thế.

Đúng lúc này, trong miệng Thánh Thư tài nữ phát ra tiếng kêu nhẹ, nhìn về phía Vũ Đấu Cung Thiên cấp.

- Hắn đang làm gì đó? 

Trung tâm Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận, Trương Nhược Trần chậm rãi chuyển động, giẫm bộ pháp, hai chân nhẹ nhàng di động. Hai tay cũng bắt đầu hoạt động, chậm rãi đánh ra từng chưởng ấn.

Vào thời khắc nguy cơ, hắn lại ở trong Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận luyện tập chưởng pháp, Long Tượng Bàn Nhược Chưởng.

Theo tốc độ xuất chưởng càng lúc càng nhanh, trong trái tim, Long Châu xoay tròn rất nhanh, mặt ngoài Long Châu tản mát ra kim quang chói mắt.

- Áp lực càng lớn, càng có thể kích phát ra lực lượng của Long Châu.

Thời điểm Trương Nhược Trần đánh Long Tượng Bàn Nhược Chưởng lần thứ bảy, đột nhiên, trong cơ thể hắn vang tên tiếng lòng ngâm.

- Thần Long Biến!

Mặt ngoài làn da của Trương Nhược Trần hiện ra từng mảnh (tân phiến màu vàng, hai tay và hai chân đều hóa thành lòng trảo, cả người biến thành cự lòng dài hơn mười trượng. Bành... hoàng kim cự long đụng xuyên hư ảnh Huyền Vũ, xoay một vòng, móng vuốt đánh về phía đỉnh đầu của Hoàng Thần Dị.

Trong mắt Hoàng Thần Dị, long trảo không ngừng phóng đại, con ngươi của hắn hoàn toàn biến thành màu vàng.

- Không tốt!

Tốc độ phản ứng của Hoàng Thần Di cực nhanh, vội vàng bước qua trái một bước. Dù vậy lòng trảo vẫn sát qua vai phải. Chỉ nghe ba... xương cốt vai phải biến thành bụi phấn, nửa người mất đi tri giác. Hoàng Thần Dị bay ra ngoài, cực kỳ chật vật lăn trên mặt đất, miệng thổ huyết, ngay cả thánh kiếm cũng rời tay bay ra ngoài, cắm ở dưới chiến đài.

Nhưng không chần chờ chút nào, hắn lập tức xoay người nhảy lên, xông vào Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận.

Ngao!

Cự long thừa thắng xông tên, lần nữa bay đi, đánh về phía Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận. Hoàng Thần Dị cắn răng, chân khí toàn thân phóng ra, thúc dục sáu thanh thánh kiếm. 

Sáu thanh thánh kiếm cấp tốc xoay tròn.

Ở dưới trận pháp dẫn dắt, hư ảnh Huyền Vũ như sống lại, cùng hoàng kim cự long kích đấu.

- Trương Nhược Trần, ngươi muốn đánh bại ta, không dễ dàng như vậy. Coi như ngươi thi triển Thần Long Biến, ta cũng làn sát ngươi.

Sắc mặt Hoàng Thần Dị tái nhợt, lỗ chân lông toàn thân tuôn ra giọt giọt huyết châu, thân thể giống như muốn nổ tung.

Rất hiển nhiên, muốn khống chế Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận, hắn cũng thừa nhận áp lực cực lớn.

- Đi chết đi.

Cánh tay Hoàng Thần Dị giơ lên, qua trong giây lát, sáu thanh thánh kiếm hợp lại, biến thành một thanh cự kiếm treo ở giữa không trung, sau đó chém về phía cự long.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play