Thực lực của Hoàng Thần Di mạnh bao nhiêu, tất cả mọi người ở đây rõ như ban ngày.
Mặc dù là cường giả như Tuân Long, cũng chỉ bức Hoàng Thần Dị lui một bước, cuối cùng vẫn thua ở trong tay Hoàng Thần Dị.
Vốn tưởng rằng, dùng thực lực của Trương Nhược Trần, căn bản ngăn không được Hoàng Thần Dị mấy chiêu. Lại không nghĩ rằng, thực lực của Trương Nhược Trần lại cường đại như vậy, đứng tại nguyên chỗ, chỉ dựa vào lực lượng kiếm đạo, đã có thể kích thương Hoàng Thần Dị.
Có người ai thán:
- Thật là núi cao còn có núi cao hơn.
Trên đài quan chiến, Đoan Mộc Tỉnh Linh va Hoàng Yên Trần đều thở dài một hơi.
Năm ngón tay của Đoan Mộc Tỉnh Linh nhẹ nhàng sờ ten cằm, trong mắt tộ ra thần sắc khác thường:
- Thực lực của Trương Nhược Trần tại đạt đến trình độ như vậy, khó trách biểu hiện tự tin như thế. Nếu là trước kia, Đoan Mộc Tinh Linh cực kỳ tự tin, chỉ cần thả ra lực lượng phong ấn, thì nhất định có thể đánh bại Trương Nhược Trần.
Nhưng hiện tại nàng cảm thấy, dù mở phong ấn, bộc phát ra toàn bộ thực lực, rất có thể cũng không phải đối thủ của Trương Nhược Trần.
- Hắn... Lại cường đại như vậy...
Chanh Nguyệt Tinh Sứ có chút thất thần, kinh Dị nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần.
Nửa tháng trước, thực lực của Trương Nhược Trần còn yếu hơn cả Bùi Kỷ.
Chỉ nửa tháng thời gian, lại đạt đến độ cao có thể chống lại Hoàng Thần Dị.
Trương Nhược Trần nói phải đi Mộc Tinh Khư Giới xử lý một đại sự, hẳn chính là vì đại sự kia, cho nên thực lực của hắn mới đột nhiên tăng mạnh?
Tâm tình của Chanh Nguyệt Tinh Sứ cực kỳ phức tạp.
Thực lực Trương Nhược Trần càng mạnh, nàng muốn chạy trốn lại càng khó. Hiện tại Chanh Nguyệt Tinh Sứ chỉ có thể hi vọng, vừa rồi chỉ là Hoàng Thần Dị khinh địch, cho nên mới bị đánh lui. Hoàng Thần Dị đã nhận được Huyền Vũ truyền thừa, khẳng định có thể nghịch chuyển chiến cuộc.
Thiên Bảng thứ sáu Trang Hình Thiên, lộ ra thần sắc sợ hãi thán phục nói:
- Ở Thiên Cực cảnh, thì đến được kiếm tâm thông minh trung cấp, Trương Nhược Trần không hổ là kỳ tài kiếm đạo. Trong đám người cùng thế hệ, bất luận kẻ nào so kiếm với hắn, đoán chừng cũng khó tránh thất bại. Hoàng Thần Dị có thể cùng hắn chiến thành cục diện bây giờ, đã coi như không tệ.
Tuân Long hừ lạnh nói:- Vị truyền nhân Phật Đế này, ở tạo nghệ kiếm đạo đích thật là không ai bằng. Nhưng thực lực của Hoàng Thần Dị không chỉ có kiếm đạo.
- Chỗ lợi hại chính thức của Hoàng Thần Dị, là thiên phú trận pháp. Cộng thêm Huyền Vũ truyền thừa, Hoàng Thần Dị cơ hồ không có sơ hở.
- Kiếm đạo của truyền nhân Phật Đế lại cao minh, có thể phá được Huyền Vũ phòng ngự sao?
Trang Hình Thiên cũng nhẹ gật đầu nói:
- Nếu Hoàng Thần Dị không có được Huyền Vũ truyền thừa, trận chiến hôm nay hắn tất bại. Nhưng có Huyền Vũ truyền thừa, như vậy hắn đã đứng ở thế bất bại, phần thắng của hắn chí ít có tám thành.
Trên chiến đài.
Hoàng Thần Dị thu hồi lòng khinh thị, nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần nói:
- Trương Nhược Trần, xem ra ta thật đã đánh giá thấp ngươi, dùng thực lực ngươi bày ra, đã có thể để ta toàn lực chiến một trận.
- A! Thực lực của ngươi cũng không tệ lắm. Bất quá tâm tính của ngươi lại không bằng Đế Nhất, hôm nay chỉ sợ sẽ bại.
Trương Nhược Trần nói.
Hoàng Thần Dị ghét nhất người khác cầm hắn so sánh với Đế Nhất, trong nội tâm sinh ra oán giận.
Tay trái của hắn đẩy về phía trước, lòng bàn tay hiện ra lỗ thủng màu đen.
Nếu có người cẩn thận nhìn sẽ phát hiện, ở xung quanh lỗ thủng màu đen, có từng vòng xoáy đang xoay tròn lưu động.
Bá! Bá!
Liên tiếp sáu thanh kim kiếm dài ba xích, từ trong lòng bàn tay bay ra, huyền phù trên hư không, vây quanh Trương Nhược Trần ở trung tâm, tạo thành một kiếm trận.
- Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận.
Lòng bàn tay của Hoàng Thần Dị bay ra sáu đạo chân khí, phân biệt đánh vào sáu thanh kim kiếm.
Sáu thanh kim kiếm đều là Thánh khí, ở dưới chân khí thúc dục, mặt ngoài thân kiếm hiện ra từng đạo minh văn.
Tất cả minh văn bay ra, lựa như mạng nhện đan vào, hội tụ cùng một chỗ, hình thành hư ảnh Huyền Vũ cực lớn.
Xa xa nhìn lại chứng kiến hình ảnh, giống như một con Huyền Vũ cực lớn ghé vào trên chiến đài, thân thể cao lớn hoàn toàn trấn áp chiến đài ở phía dưới. Đương nhiên, Trương Nhược Trần cũng bị hư ảnh Huyền Vũ áp ở dưới thân thể.
- Hoàng Thần Dị rõ ràng có sáu thanh kim kiếm Thánh khí, như thế xem ra, hắn thật đạt được Huyền Vũ truyền thừa. Cũng không biết ngoại trừ sáu thanh thánh kiếm, hắn còn được bảo vật khó lường gì nữa?
- Tạo nghệ trận pháp của Hoàng Thần Dị vốn cực cao, hiện tại lại có sáu thanh thánh kiếm tương trợ, chiến lực nâng cao một bước. Dù kiếm đạo của Trương Nhược Trần lại cao minh, cũng lật không nổi bọt nước gì!
Đa số gia tộc Bán Thánh, đều chỉ có một kiện Thánh khí, làm chí bảo trấn tộc.
Hoàng Thần Dị tại tiên tiếp lấy ra sáu thanh thánh kiếm, đúng ta làm cho người đã hâm mộ, tại chen ghét, đồng thời cũng có chút sợ hãi. Hoàng Thần DỊ có nhiều Thánh khí như vậy, ở cùng cảnh giới, còn ai là đối thủ của hắn?
Ở dưới hư ảnh Huyền Vũ trấn áp, thân thể Trương Nhược Trần run tên mãnh liệt, giống như một ngọn núi to lớn áp ở trên người của hắn, xương cốt toàn thân giống như bị đập vụn.
- Trương Nhược Trần, ngươi có thể bức ta dùng Huyền Vũ Tru Thần Kiếm Trận, cho dù chết ở trên chiến đài, cũng xem như nổi danh.
Hoàng Thần Dị cười lạnh, sắc mặt trở nên dữ tợn.
Hắn lập tức điều động tinh thần lực, truyền vào thánh kiếm màu đen. Sau đó dùng thánh kiếm làm bút, ở bên ngoài kiếm trận khắc minh văn trận pháp.
Theo minh văn càng ngày càng nhiều, càng ngày càng phức tạp, uy lực kiếm trận nhanh chóng kéo lên.