Tô Lưu Nguyệt có thể cảm nhận được Chu Vân Khắc rất quan tâm đến vụ án này, ngay cả tình trạng của Chu Hạo, một binh sĩ bình thường, y cũng nắm rõ như lòng bàn tay, chắc chắn y đã dành nhiều tâm huyết để điều tra.
Tuy nhiên, Tô Lưu Nguyệt cũng nhận thấy rõ ràng rằng, khi nói về Thạch Thái, giọng nói của y chứa đựng những cảm xúc khác biệt so với khi nói về hai người đã khuất trước đó.
Cô nhìn y và hỏi, “Điện hạ có quen biết Thạch Đô Úy?”
Chu Vân Khắc khẽ cúi mắt, một lát sau, y cười nhẹ nói, “Từ nhỏ ta đã lớn lên trong doanh trại, từ năm mười sáu tuổi đã dẫn binh đánh trận, Thạch Thái là một trong những tướng lĩnh đầu tiên theo ta, hắn đã cùng ta vào sinh ra tử, từng vì ta mà liều mạng đỡ tên, ngươi nói, sao ta lại không quen biết hắn?”
Phong Dương mím chặt môi, không thể không liếc nhìn chủ nhân của mình.
Mối quan hệ giữa điện hạ và Thạch Đô Úy đâu phải chỉ vài lời có thể giải thích rõ? Điện hạ và Thạch Đô Úy đều là những người kiệm lời, mỗi khi thắng trận, điện hạ thích tìm một nơi yên tĩnh để uống rượu ngắm trăng một mình, và Thạch Đô Úy luôn tìm ra điện hạ, hắn ta không nói gì nhiều với điện hạ, chỉ mang theo một bình rượu, mỉm cười chào điện hạ.
Sau đó, hai người mỗi người ngồi một chỗ, uống rượu của mình, không nhiều lời, chỉ khi cảm xúc dâng trào mới nói vài câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play