Thư Mộng hôm nay rất điềm tĩnh chứ không nôn nóng như mấy ngày trước. Tử Dạng tò mò hỏi: “Vừa nãy tiểu thư làm vậy là có ý gì?”
Thư Mộng đáp: “Dòi bám trên xương, không nhìn thấy nhưng rất khó chịu. Ý đồ của ta là vậy đấy.”
Báo cho Cổ Ly biết mình đã đến đây, làm cho hắn phải ngày ngày đề phòng, không phút giây nào yên ổn. Dẫu mình ngồi chơi xơi nước chẳng làm gì, kẻ địch vẫn phải mất ăn mất ngủ đúng như mình mong muốn.
Tử Dạng ngớ người ra, cảm giác như không bắt kịp được nhịp tư duy của Thư Mộng. Hai ngày nay tâm tình Thư Mộng thay đổi rất nhiều, nàng thực sự không còn biết phải nói gì cho đúng, đành im lặng đi theo chủ nhân.
Tử Dạng không hiểu được, Thư Mộng mấy ngày trước nóng nảy là do lòng nàng đang phẫn nộ. Thân là con gái, ngủ với người đàn ông khác một đêm xong mà sáng hôm sau kẻ ấy là biến mất bỏ mặc mình lại trơ vơ, quả thực là một cú sốc quá lớn, dù cho nguyên nhân sự việc cũng thật éo le. Huống hồ Thư Mộng chưa từng trải qua chuyện nam nữ bao giờ, còn mang thân phận nữ hoàng cao quý nhất trên đời, cơn giận ấy của nàng làm sao Tử Dạng hiểu được?
Nhưng đến lúc gặp lại Cổ Ly, Thư Mộng bỗng thấy bình tĩnh hơn hẳn. Nàng sẽ nói thế nào khi đối diện với Cổ Ly đây? Bắt hắn chịu trách nhiệm ư? Thật buồn cười, nàng là nữ hoàng, Cổ Ly chẳng bắt nàng chịu trách nhiệm thì thôi. Chuyện hôm ấy cũng do phe nàng đuối lí trước, chẳng bắt lỗi được ai cả. Chẳng lẽ nàng lại bắt ép hắn hồi cung ư? Nàng có khả năng ấy sao? Chưa tính tới việc nàng vẫn chưa nghĩ ra cách để xử lí Cổ Ly, vậy có lí do gì để vội vã? Thế nên, Thư Mộng quyết định mình phải bình tĩnh, không hấp tấp đối đầu với Cổ Ly vội. Thời gian còn dài, đằng nào cũng đã xuất cung rồi, cứ từ từ tính toán.
Thư Mộng nhàn nhã dạo phố cùng Tử Dạng. Ngày trước làm công chúa nàng đã vô cùng bận rộn với chính sự, làm gì có thời gian dạo phố thoải mái như thế này. Về sau làm nữ hoàng lại càng không thể muốn xuất cung là xuất cung được. Đáng lẽ gấp rút lên đường tróc nã Cổ Ly, cuối cùng lại thành đi chơi nhàn hạ, đúng là hiếm có.
“Lí huynh, ô kìa đúng là huynh rồi! Ha ha, Lí huynh vượt ngàn dặm đến Vân Châu, phải chăng vì dịp vui lớn ngày mai?”
Thư Mộng đang xem hàng ở một sạp bán ô trúc, chợt nghe tiếng người ta réo nhau ồn ào bên cạnh. Nàng bèn liếc sang xem có chuyện gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play