“Bổn hoàng hơi khát.” Thư Mộng nói, mặt lạnh tanh.
Quân Thần vâng dạ, rót nước cho nàng rồi phẩy tay cho người hầu lui xuống. Tử Dạng thấy Thư Mộng như vậy, trộm liếc Quân Thần rồi cũng lui ra.
Thư Mộng ngước nhìn ra cửa sổ, chuyện Cổ Ly và Tiểu Nhu càng nghĩ càng giận. Hắn biết Tiểu Nhu có vấn đề, tại sao lại vẫn để bản thân rơi vào bẫy? Cho dù hắn có mưu toan gì đi chăng nữa, liệu hắn có biết trong lòng nàng vô cùng khó chịu không? Bất kể vì lẽ gì, Cổ Ly là của nàng, của riêng nàng, trời có sập nàng cũng không muốn thấy hắn dính líu tới người khác.
Càng nghĩ tâm trạng Thư Mộng càng nặng nề u uất. Khoảng hai khắc sau, nàng bỗng thấy trong người nóng nực vô cùng. Nàng vốn nghĩ một lát sẽ hết, nào ngờ càng lúc càng nóng, càng cảm thấy khát nước, chân tay tê hết cả đi.
Thư Mộng không thoải mái chút nào. Quân Thần thấy trán nàng đổ mồ hôi, mặt đỏ rực, bèn bảo: “Thuốc này hiệu quả rất nhanh, bệ hạ thấy nóng là tốt đấy. Ra mồ hôi sẽ khỏi cảm. Bệ hạ hãy ngủ đi, mọi chuyện để mai giải quyết.” Vừa nói y vừa đỡ Thư Mộng nằm xuống.
Thư Mộng ừ một tiếng, muốn khoát tay ngăn động tác của Quân Thần nhưng người nàng không có chút sức lực nào. Lạ ở chỗ, nàng bỗng trở nên hết sức nhạy cảm với sự hiện diện của người nam giới ngay sát mình. Nàng cố tránh khỏi y nhưng bất thành, thân thể không tự chủ được sinh ra mong muốn được gần y hơn. Cảm giác này khiến Thư Mộng rùng mình sợ hãi.
“Ngủ một giấc là khỏe.” Giọng Quân Thần nhẹ nhàng bên tai, Thư Mộng càng lúc càng thấy khô nóng không chịu nổi. Nàng bất lực để y ngả mình ra giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT