Người của hắn đều được tuyển lựa kĩ càng từ quân đội, thứ kỉ luật thép “quân lệnh như sơn” không phải bạ ai cũng áp lên được. Những người này, hơn thế, còn là nhân tài trăm dặm mới tìm được một, đều là những tay hảo thủ trên chốn trận mạc. Sự tồn tại của một lực lượng tinh nhuệ như vậy, nếu nhỏ thì còn có thể chấp nhận được, còn lớn mạnh như Nguyệt đường thì thực sự là không thể, dù sao giang sơn này cũng là của họ Giá Huyên, không phải của họ Cổ.
Cùng một lúc, Thư Mộng và Cổ Ly nhìn nhau, đáp lại cái cười mỉm của Cổ Ly là một cái cười khẽ của Thư Mộng, tất cả đều lọt vào mắt cha con Cổ Chấn, Cổ Hạo Nhiên. Cổ Chấn gật đầu: “Không sai, Cổ gia chỉ cần tự bảo vệ được mình là tốt rồi, đừng nghĩ nhiều quá. Đúng rồi, Tiểu Ly, ta muốn hỏi ngươi…”
“Lão gia, người triều đình tới.” Cổ Chấn mới nói được một nửa, ngoài cửa đã có tiếng bẩm báo.
Cổ Ly cười, hỏi thay anh: “Là ai?”
Băng Kì rảo bước tiến vào phòng, cung kính thưa: “Có năm người, tất cả đều bận triều phục của đại quan nhất phẩm, dẫn theo cả binh lính bao vây.” Một chuyện vô cùng nghiêm trọng, nhưng lại được Băng Kì nói nhẹ như lông hồng.
Cổ Hạo Nhiên nhíu mày: “Khá khen! Dám mang binh đến tận cổng chính Cổ gia, ta muốn xem xem kẻ nào to gan lớn mật đến vậy!” Hắn cười lạnh, đứng phắt dậy bước phăm phăm ra ngoài. Những người khác trong nhà nghe chuyện cũng nửa phẫn nộ nửa hứng thú, vội vàng nối đuôi nhau ra ngoài. Đã lâu rồi không đụng đao gươm với triều đình, hôm nay hẳn là dịp được “mở mang” tầm mắt.
Thư Mộng cũng lờ mờ đoán ra người đến là ai, nhoẻn cười với Cổ Ly. Cổ Ly thản nhiên nói: “Đi thôi, xem kẻ nào to gan đến vậy, về sau trọng dụng.” Rõ ràng biết thế lực Cổ gia như trời cao, vậy mà dám đem binh vây Cổ gia, có thể nói là bậc nhân tài đáng để Thư Mộng trọng dụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT