Nhân vật Cổ Ly trong chương này rất là sinh động, mình thích!
Mấy hộ vệ của Cổ Hạo Nhiên thấy cảnh này thì dở khóc dở cười, Cổ Ly xưa nay quả nhiên không dễ bắt nạt. Phong – thủ lĩnh cả hội, đành vác khuôn mặt tiều tụy đến phân trần với Cổ Ly. Nghe hắn kể khổ xong, Cổ Ly trợn tròn hai mắt, cục tức trong lòng cũng bị câu chuyện đầy đủ đắng cay mặn ngọt của Phong vuốt cho xuôi xuống.
Hóa ra, cặp vợ chồng trẻ này tự nhiên lặn lội đường xa đến đón hắn là vì không chịu nổi sự phiền nhiễu của hai vị đại vương ở nhà. Điệp Y mang thai, ba tháng trước sinh đôi long phượng, suốt từ lúc đấy đến bây giờ, hai đứa trẻ liên tục làm mưa làm gió, náo loạn cả gia đình. Lúc mọi người ngủ, chúng khóc, lúc mọi người tỉnh, chúng ngủ. Chờ cả nhà đổi hết giờ giấc sinh hoạt cho phù hợp, chúng lại đổi giờ quấy khóc.
Trên thực tế, Cổ gia người đông thế mạnh, không sợ thiếu người chăm trẻ. Oái oăm thay, hai đứa nhóc tuy còn nhỏ nhưng vô cùng nhạy bén, chỉ cần Điệp Y xuất hiện trong bán kính một trăm mét, lập tức chúng sẽ gào lên để “đón” mẹ. Hết “tướng ông” lại đến “tướng bà” thay phiên nhau lên sân khấu, Điệp Y mang tiếng mình đồng da sắt nhưng cũng chỉ chịu được vài đêm là phải bỏ trận tuyến, đầu hàng với đôi mắt thâm quầng. Cổ Hạo Nhiên xót vợ, đành chờ đến lúc hai cục vàng cục bạc nhà mình ngủ say, quẳng gánh cho cha mẹ và các chị dâu rồi dẫn Điệp Y biến khỏi nhà để giải tỏa căng thẳng, thế nên mới có cuộc đi chơi trốn tránh trách nhiệm này.
“Sao lại hoang vắng thế này?” Thư Mộng nhíu mày, lên tiếng hỏi. Bọn họ đi suốt mười dặm đường núi mới gặp một thôn nhỏ, dân cư thưa thớt, nàng không tài nào tin được đây là nơi ở của gia đình Hoa Danh. Gia tộc này đã thay dòng họ Giá Huyên bảo vệ tài sản suốt bao nhiêu triều đại, thế mà giờ lại lưu lạc đến đây, Thư Mộng thầm nghĩ, thật chua chát làm sao.
“Nếu không phải nơi đất nghèo, hắn đã không vì tiền mà ruồng bỏ mọi thứ.” Cổ Ly đấm đấm lưng cho đỡ mỏi, nhìn ngôi nhà tranh phía trước. Cổ Hạo Nhiên đang đứng lù lù ở đây cười toe toét. Cổ Ly nghiến răng kèn kẹt, hắn mà biết là phải leo núi xa thế này thì còn lâu hắn mới thèm đi, không bao giờ!
Cổ Ly mặt hầm hầm, thở hổn hển, bước chân chân ngày một nặng nề. Phía đằng sau, Diệp và nhóm hộ vệ của Cổ Hạo Nhiên do Phong dẫn đầu đang mải cười đùa, không để ý đến sự chật vật của Cổ Ly. Thư Mộng nhíu mày, bước đến đỡ Cổ Ly, đường mòn gập ghềnh dĩ nhiên không phải sở trường của vị đại nhân đã quen nhung lụa lại không biết võ công kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT