Á Lê cười: “Ngươi muốn ta mời họ đến làm khách chỗ ngươi, ta dám không mời sao? Đến đây, Cổ huynh, Giá Huyên huynh, tay này là Tĩnh Thần, quản lí của Sắc Trì.”
Chàng trai tên Tĩnh Thần kia lanh lẹ cười với Cổ Ly và Thư Mộng: “Hoan nghênh hai vị huynh đệ, nào, mời đi lối này.” Vừa nói anh ta vừa ra hiệu mời.
Thư Mộng nghe Á Lê giới thiệu đơn giản thế, nhưng chắc chắn Tĩnh Thần là một trong Tứ Tôn của thành Dục Vọng. Y quản lí Sắc Trì, nghĩa là bọn họ sẽ phải gọi y là Tĩnh Tôn. Nàng tính bắt chuyện thì bàn tay Cổ Ly bên hông đã siết chặt, Thư Mộng nghiêng đầu nhìn hắn thăm dò.
Cổ Ly cười ưu nhã: “Nơi này thật tuyệt, nhìn là thấy thoải mái rồi.”
Á Lê bật cười: “Chỗ này là nơi mọi người trong thành Dục Vọng thích nhất đấy. Cổ huynh, mời, các vị huynh đệ mới đều ở bên trong.” Dứt lời liền đi trước dẫn đường, Cổ Ly thong thả ôm Thư Mộng theo sau.
Vào bên trong Sắc trì, hai người không thể không tán thưởng tay nghề tuyệt vời của người tạo ra công trình này. Từ cây cầu dẫn vào cung điện, có thể thấy toàn bộ cung điện hệt như một hồ sen vĩ đại và kì thú với vô vàn những khóm sen khổng lồ và tinh xảo. Có đóa sen bằng bạch ngọc vừa một người ngồi, có lá sen xanh biếc cho hai ba người ngồi, còn có cả những đài sen cực kì to lớn mười mấy người ngồi cũng vừa. Cách bài trí tưởng chừng như ngẫu nhiên, nhưng kì thật lại đều hướng về vũ đài hình bông sen nở ở trung tâm của hồ sen. Hành lang màu xanh lục trải khắp nơi, nối liền những bông sen và lá sen, phía dưới là dòng nước ấm áp chảy lững lờ, hơi nóng lan tỏa trên mặt hồ xua đi cái giá lạnh của mùa đông khiến khung cảnh càng ấm cùng hơn.
Thư Mộng ngắm nhìn Sắc trì bề thế xa hoa, nhịn không được phải thốt lên: “Xảo đoạt thiên công.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT