Thấy lũ người dưới chân thành đã im mồm, nữ vương rạng rỡ nói với Thư Mộng: “Ta đã đòi lại công bằng cho ngươi rồi đó.”
Khi những tiếng rên dưới chân thành đến hồi điên đảo nhất, Cổ Ly đã bịt kín hai tai Thư Mộng để nàng không nghe thấy những âm thanh ô uế kia, vậy nên Thư Mộng không trả lời nữ vương.
Cổ Ly cười nhạt: “Công bằng không phải dành cho cậu ấy mà phải dành cho người bị hại. Giờ lũ người kia đã nhận quả báo, chúng ta đứng lâu cũng mỏi chân rồi, mời nữ vương cứ tự nhiên.” Nói xong vờ như vô tình liếc nhìn Lân Tì một cái, ôm Thư Mộng xuống khỏi tường thành.
Thư Mộng vừa được Cổ Ly thả ra liền có phản xạ nhìn xuống chân thành. Cổ Ly lại nhanh tay quàng lên cổ nàng. Thư Mộng hết sức thắc mắc, Cổ Ly nói: “Người chết có gì đẹp mà xem. Đi thôi, đứng cả chiều, mỏi hết cả lưng. Tối nay còn đến Đổ Cung, về nghỉ tí rồi tính.” Vừa nói vừa ôm Thư Mộng đi xuống.
Thư Mộng kinh ngạc nhìn Cổ Ly. Nàng phát hiện trông hắn bình thản thế thôi, nhưng ánh mắt ẩn chứa nỗi chán ghét. Nhất định hiện trường quá ghê tởm nên hắn mới không để nàng nhìn. Nghĩ vậy, trong lòng Thư Mộng có chút ấm áp, nàng không cự nự gì, mặc cho Cổ Ly ôm mình.
Thư Mộng là người thông minh, suy đoán của nàng không hề sai. Dược tính phát tác đã khiến mười mấy người dưới chân thành mất hết nhân tính, hoàn toàn bị dục vọng cầm thú của bản thân khống chế. Thú tính bộc phát, bọn họ chỉ biết quần nhau hì hục, tình cảnh khi chết còn thể thảm gấp trăm lần so với những người bị làm hại. Thảm cỏ sát chân thành nhuộm máu đỏ tươi, không một thân thể nào lành lặn, toàn bộ đều bị cắn xé tan nát, không còn hình người.
Nữ vương dõi theo hai bóng lưng thân mật biến mất trước mắt, ý cười trong mắt càng đậm đà hơn. Ả lẩm nhẩm: “Thật đúng là một đôi kim đồng ngọc nữ, không biết có vượt qua được thành Dục Vọng của ta không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT