“Hai người đẹp, xin mời.” Một gã đàn ông gầy nhưng rắn rỏi bước tới mời Cổ Ly và Thư Mộng lên thuyền.
Cổ Ly lạnh nhạt hừ một tiếng, kéo tay Thư Mộng sải bước lên thuyền. Gã kia đi sau kinh ngạc hỏi Đại Tích Tiểu Tích: “Sao nghe lời thế? Chúng mày dạy dỗ kiểu gì đấy?”
Tiểu Tích cười, hất hàm: “Sao phải dạy, mĩ nhân do bọn tao dâng lên đương nhiên phải để đại vương đích thân dạy dỗ chứ. Bọn tao chỉ bảo hai đứa nó, đi Kim cung là đến với vinh hoa phú quý, cái bọn này cả đời đã biết mùi tiền tài, quyền thế là gì đâu, lại chẳng cúi đầu răm rắp.”
Lũ còn lại nghe thế thi nhau a dua theo. Cổ Ly và Thư Mộng liếc nhau, nụ cười hiện lên trong ánh mắt. Tiền tài? Quyền thế? Hai người bọn họ một người giàu nhất thiên hạ, một người quyền lực nhất thiên hạ, còn ai trên đời này có thế lực và thân phận tôn quý bằng bọn họ đây? Dùng tiền tài và quyền lực để khuất phục Thư Mộng và Cổ Ly ư? Đúng là nhảm nhí!
Cổ Ly và Thư Mộng sóng vai bước lên thuyền liền phát hiện ra con thuyền này chỉ là giả mạo thuyền chở hàng mà thôi. Tuy bên ngoài vẫn chất đống hàng hóa, nhưng bên trong lại hoàn toàn rỗng. Lúc này, trong khoang rỗng của thuyền có mười mấy chàng trai tuấn tú đang ngồi rũ rượi.
Các chàng trai trông rất xuống tinh thần, một số bị trói, một số thì kiệt sức nằm im lìm trên giường, ánh mắt cực kì tuyệt vọng. Thư Mộng thì nghiến chặt răng, cơn phẫn nộ trào lên. Cổ Ly biết nàng tức lắm, bèn nắm chặt tay Thư Mộng để nàng giữ bình tĩnh. Đây chỉ là phần nổi của tảng băng mà thôi, hắn cần nhổ cỏ tận gốc chứ không phải rút dây động rừng. Thư Mộng cũng biết thế, bèn nén uất hật, tiếp túc đóng vai yếu đuối cho tròn.
“Người đẹp, lại đây, các người sẽ ở chỗ này.” Gã đàn ông xun xoe với cả hai hồi nãy chỉ vào cái giường tốt nhất khoang thuyền, toan nắm tay Thư Mộng dắt đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT