Thư Mộng mải miết đuổi theo tiếng động. Rừng cây này nhìn thì nhỏ nhưng càng đi sâu vào thì càng rộng. Dần dần đã đến lưng chừng núi. Thư Mộng nhướng mày, có cảm giác mất phương hướng. Nàng quay đầu lại, không còn nhận ra đường lối nữa, đành nghiến răng đi tiếp về phía trước.
“Đại ca, sao anh đến chậm vậy? Ngựa đâu? Sao lại đến từ hướng này?” Giữa nơi rừng núi âm u, mây mù giăng phủ bất chợt vang lên tiếng nói. Thư Mộng vội dừng bước, núp vào sau một thân cây lớn.
“Chính vì cái con súc sinh đấy chứ đâu? Tự dưng vấp ngã gãy chân, làm tao phải đi đường núi. Nhưng mà được mĩ nhân đi cùng thì cũng đáng, mày không sao chứ?” Gã đàn ông hắc ám trả lời.
“Không sao, mấy thằng đó tuổi gì. Lão bụng phệ dám tranh đoạt với chúng ta tức là lão chán sống rồi.”
Gã đàn ông độc ác nghe thế thì cười khùng khục: “Nếu không việc gì thì hôm nay huynh đệ mình vớ bở rồi. Người đẹp này toàn quyền chúng ta thưởng thức, lâu lắm mới thấy đứa nào đẹp thế. Cứ nghĩ đến lát nữa được sung sướng là tao bồn chồn hết cả chân tay, há há.”
Thư Mộng nhăn mặt, không ngờ chúng dám âm mưu làm chuyện đó với Cổ Ly. Nàng lắng tai nghe mà không thấy Cổ Ly lên tiếng thì hơi thắc mắc, nhưng nàng không dám lộ mặt, chỉ đứng yên nghe ngóng.
“Đại ca, sao nó nằm quay đơ ra thế, còn sống không vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT