Thư Mộng nói nhẹ tênh, nụ cười như gió xuân và cũng chẳng có hàm ý đe dọa, nhưng Cổ Ly biết nàng đang mưu toan gì đó.
Hắn mỉm cười nói: “Thế chúng ta cùng chờ xem nhé?” Dứt lời hắn siết tay, khiến Thư Mộng ép sát lên người mình.
Đòn đáp trả không tiếng động này khiến Thư Mộng nheo mắt, bật cười khẽ. Nàng vỗ nhẹ lên má Cổ Ly: “Người của bổn hoàng quả nhiên rất có cá tính.”
Cổ Ly thân mật ôm eo, thong thả xoa lưng Thư Mộng, cười quyến rũ: “Không chỉ có cá tính mà còn rất có mắt thẩm mỹ đấy. Loại vớ vẩn ấy à, có bày ra trước mặt ta cũng chẳng thèm.”
Thư Mộng nhận ra trong lời nói của Cổ Ly có ý giễu cợt mình thì ánh mắt lạnh đi. Bất thần, nàng bóp cổ hắn, giộng mạnh xuống lưng ghế gỗ lim rắn chắc
“Thiếu gia.” Diệp vốn canh gác bên ngoài, nghe thấy tiếng động liền nhảy vọt vào.
Cổ họng của Cổ Ly bị Thư Mộng bóp chặt, đầu dựa vào lưng ghế, mà hắn lại vẫn đang ôm nàng ngồi trên đùi nên khoảng cách giữa hai người là vô cùng nhỏ. Thành ra từ góc nhìn của Diệp ở cửa, chỉ thấy hai người đang ngồi ôm nhau chứ chẳng phát hiện ra tình cảnh khổ sở của Cổ Ly. Gã nhíu mày khó hiểu.
Cổ Ly thấy thế liền phất tay đuổi Diệp ra ngoài, bất chấp bàn tay đang siết chặt cổ họng mình. Hắn nói: “Cô làm đau ta đấy.”
Thư Mộng lạnh lùng nói: “Đừng tưởng rằng ngươi có thế lực mà ta phải nhượng bộ ngươi. Kẻ nào dám bất kính với hoàng đế đều phải bị trừng phạt.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT