Không gian trong phòng ngày càng nặng nề, như thể có một sức ép vô hình đang đè lên ba người. Trịnh Trinh cảm thấy đầu óc mình hỗn loạn, những suy nghĩ trái chiều cứ cuộn xoáy trong tâm trí. Tình cảm của cô dành cho Ngọc Gia Cầm đã không còn chỉ là sự đồng cảm hay trách nhiệm nữa. Nó là một tình yêu sâu đậm, mặc dù nàng chưa thể lý giải hết được. Nhưng sự xuất hiện của Vũ Tịch – linh hồn không thể tách rời – đã khiến mọi thứ trở nên phức tạp.
Ngọc Gia Cầm đứng trước mặt cô, đôi mắt vẫn ướt đẫm, nhưng không thể nào che giấu được sự giằng xé trong lòng nàng. Trịnh Trinh không thể không cảm nhận được sự tủi thân mà Ngọc Gia Cầm đang phải đối mặt. Nhưng cũng chính nàng đang giằng xé giữa lý trí và con tim, giữa tình yêu dành cho Ngọc Gia Cầm và sự xuất hiện đầy mơ hồ của Vũ Tịch trong thân thể ấy.
Vũ Tịch, dù là một linh hồn, nhưng cảm giác cô ta gửi đến Trịnh Trinh không hề kém phần mãnh liệt. Đôi mắt Vũ Tịch không nhìn vào Trịnh Trinh, nhưng Trịnh Trinh cảm nhận được sự thách thức và lạnh lùng trong đó. Cảm giác khó chịu trong lòng nàng lại bắt đầu dâng lên. Những câu nói của Vũ Tịch lúc trước vẫn như vết cắt trong tâm trí, nhưng nàng không muốn để những điều ấy cản trở tình yêu của mình dành cho Ngọc Gia Cầm.
“Ngọc Gia Cầm,” Trịnh Trinh nói, nhưng giọng nàng có phần mềm mỏng, như thể không muốn làm tổn thương nàng. “Tất cả những gì ngươi vừa nói… ta sẽ không để nó là sự thật. Ngươi có thể không tin, nhưng ta yêu ngươi, và đó là điều duy nhất mà ta chắc chắn.”
Ngọc Gia Cầm lại cúi đầu, không thể nhìn vào ánh mắt của Trịnh Trinh. Nàng không biết phải làm sao để đối mặt với tình cảm của Trịnh Trinh. Thậm chí nàng còn không chắc liệu mình có thể đáp lại tình yêu ấy hay không. Mặc dù trong sâu thẳm trái tim, nàng muốn tin tưởng, nhưng ký ức về những năm tháng tăm tối, những tổn thương mà nàng phải chịu đựng vẫn khiến nàng không thể mở lòng hoàn toàn.
Vũ Tịch bỗng nhiên lên tiếng, giọng nàng lạnh lùng nhưng cũng đầy ẩn ý: “Ngọc Gia Cầm, ngươi có biết không, nếu ngươi tiếp tục sống trong sự bảo bọc của Trịnh Trinh mà không thừa nhận chính mình, ngươi sẽ mãi không thoát khỏi bóng tối quá khứ. Ngươi có thể yêu nàng, nhưng nếu như không chấp nhận sự thật về bản thân, ngươi chỉ đang trốn tránh. Ngươi không thể mãi là một cô gái yếu đuối chỉ biết dựa vào người khác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play