Linh Nguyên đan tuy rằng trân quý, nhưng cũng chỉ có thể tăng lên một tiểu cảnh giới, uống lần thứ hai cũng vô dụng, hơn nữa còn chỉ có thể nâng lên một tiểu cảnh giới dưới Linh Nguyên cảnh tầng bảy mà thôi.
Mà Hồi Dương thảo có thể là cái mạng thứ hai của Linh Nguyên cảnh, cả hai đều không giống nhau.
“Tông chủ thật là hào phóng.” Một đệ tử lẩm bẩm nói.
Khi những người khác nghe thấy điều này, tất cả họ đều không nói nên lời.
Hào phóng?
Chỉ là một lời xin lỗi, có cần sử dụng Hồi Dương thảo để nhận lỗi không? Đây rõ ràng là tông chủ muốn lôi kéo tiền bối Vương Bình.
Thế nhưng âu cũng là chuyện bình thường, luyện đan sư tứ phẩm trẻ tuổi như vậy, giá trị tồn tại không thể đo lường. Đừng nói là lấy ra Hồi Dương thảo lôi kéo, cho dù lấy ra đồ vật càng trân quý hơn cũng là chuyện bình thường.
“Tông chủ thật hào phóng.” Đối với việc Trương Nguyên lấy ra Hồi Dương thảo, Vương Bình cũng không có gì kinh ngạc, hắn cầm lấy Hồi Dương thảo, chắp tay nói: “Tại hạ bội phục.”
“Đại sư thích là tốt rồi. Đợi ta cùng các Thái thượng trưởng lão thương lượng một phen, tranh thủ vị trí Thái thượng trưởng lão cho ngươi. Nếu không có gì ngoài ý muốn, ngày mai sẽ công bố toàn bộ tông, phong ngươi làm Thái thượng trưởng lão, nhập môn cử hành yến tiệc cho ngươi.”
Trương Nguyên thấy dường như Vương Bình không muốn trách tội hắn nữa, không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, mở miệng nói ra.
“Vậy làm phiền tông chủ rồi.” Gương mặt Vương Bình mang ý cười, mở miệng nói.
“Sau này đạo hữu có nhu cầu gì, đều có thể tìm đến ta, bổn tông chủ nhất định sẽ giúp ngươi thoả đáng.” Trương Nguyên lộ ra nụ cười trên mặt, nhiệt tình nói, dốc hết sức lôi kéo Vương Bình.
“Nhất định rồi.” Vương Bình liếc nhìn Trương Nguyên thật sâu, gật đầu nói.
“Ngô trưởng lão, dựa theo quy củ của Kiếm Linh tông, Linh Nguyên đan ta luyện chế, nên xử trí như thế nào?”
Tiếp đó, Vương Bình đột nhiên nhìn Ngô trưởng lão, biết rõ còn cố hỏi.
“Chuyện này…” Ngô trưởng lão liếc nhìn tông chủ, bất đắc dĩ nói: “Đạo hữu, dựa theo quy củ của tông môn, nếu như đan dược luyện chế từ nguyên liệu của đại sư ngài, tất cả thuộc về ngài. Nhưng mà, nếu như nó thuộc về thảo dược của tông môn, vậy thì được chia một nửa.”
“Ha ha, đây đúng là quy củ tông môn, nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ.” Ngô trưởng lão vừa dứt lời, Trương Nguyên đã cười nói: “Đạo hữu vượt ngàn dặm đến bái vào Kiếm Linh tông ta, nếu chúng ta…Còn để ý đến chút thảo dược này mà tính toán chi li, thật sự là quá mất phong độ.”
“Cho nên, đạo hữu, viên Linh Nguyên đan này là của ngươi.” Trương Nguyên nhìn Vương Bình, mở miệng nói: “Ta tin tưởng mọi người sẽ không có ý kiến.”
“Vậy đa tạ tông chủ.” Vương Bình cười khẽ, cầm hộp bạch ngọc trong tay cất vào nhẫn trữ vật.
Trương Nguyên này cũng thật là phí hết tâm tư để lôi kéo hắn.
Đáng tiếc, kẻ này không biết những thứ hắn cho mình, tất cả đều sẽ trở thành những con dao sắc nhọn đối phó hắn.
Sau đó Trương Nguyên cười nói: “Đúng rồi, đạo hữu mới tới Kiếm Linh tông, còn chưa có chỗ đặt chân. Vừa hay, ta còn có chút thời gian, đi chọn cho đạo hữu một chỗ ở tốt nhất, dẫn đạo hữu đi làm quen với từng lầu các khác thuộc Kiếm Linh tông ta.”
“Vậy làm phiền tông chủ.” Vương Bình gật đầu.
Tiếp đó, Trương Nguyên đưa Vương Bình ra khỏi phòng luyện đan, tâm tình với Vương Bình suốt một đường đi, muốn làm sâu sắc thêm mối quan hệ giữa hai người.
“Tên Trương Nguyên này, bề ngoài xem như là người tốt, ai biết trong lòng hắn thâm độc, ác độc như vậy, đúng thật là không thể dựa vào bề ngoài mà phán đoán.”
Vương Bình đứng trên ban công của lầu các cổ điển mà Trương Nguyên đã chọn cho hắn, nhìn Trương Nguyên ngự kiếm rời đi, nheo mắt lại.
Trong đại điện tông chủ, Trương Nguyên triệu tập tất cả các Thái thượng trưởng lão và các trưởng lão nội môn, nói việc Vương Bình gia nhập tông môn.
Trong chốc lát, toàn trường khiếp sợ.
Tất cả trưởng lão nào ngờ rằng sẽ có một luyện đan sư tứ phẩm chủ động xin vào, đây quả thực là bánh từ trên trời rơi xuống.
“Đây thực sự là ông trời phù hộ Kiếm Linh tông ta.”
“Linh Nguyên cảnh chừng 70 tuổi, còn là luyện đan sư tứ phẩm, có thể nói là xưa nay chưa từng có.”
“Đúng vậy, theo ta được biết, kỳ nhân trong lịch sử trở thành luyện đan sư tứ phẩm nhanh nhất là khoảng trăm tuổi. Huống chi, Vương Bình cũng là luyện đan sư tứ phẩm.”
“Chậc chậc chậc, có thiên tài như vậy gia nhập tông môn, Kiếm Linh tông chúng ta nhất định sẽ không ngừng phồn vinh hưng thịnh. Nếu có một ngày hắn có thể tiến vào ngũ phẩm, như vậy Kiếm Linh tông ta sẽ cường thịnh đến cỡ nào, thật sự là khó có thể tưởng tượng được.”
“Ngũ phẩm quá khó khăn, tu vi phải đạt tới Siêu Phàm đại cảnh. Lấy thiên phú của hắn, khả năng cũng rất thấp. Đương nhiên, chủ yếu nhất là hiện nay ở đại lục Huyền Quy thiếu hụt điều kiện sinh ra Siêu Phàm đại cảnh.”
“Không trở thành luyện đan sư ngũ phẩm cũng không sao. Dù sao, có thêm một luyện đan sư thiên tài, Kiếm Linh tông ta cũng sẽ càng trở nên phồn vinh.”
Các Thái thượng trưởng lão đều nghị luận sôi nổi
Vị luyện đan sư tứ phẩm kia của Kiếm Linh tông họ, cũng coi như là người quen cũ rồi.
Đáng tiếc, bởi vì đối phương muốn có một chút khả năng đột phá đến luyện đan sư ngũ phẩm, quanh năm không ở trong tông môn.
Cho nên, đan dược tứ phẩm của Tông môn thực sự là cực kỳ thiếu hụt.
Đôi khi, phải mua từ vương triều hoặc Dược Minh, điều này hết sức khó xử.
Hết cách rồi, ai bảo luyện đan sư tứ phẩm quá hiếm, toàn bộ Đại Hạ , cũng chỉ có ba vị luyện đan sư tứ phẩm mà thôi.
Một vị từ Kiếm Linh tông, một vị từ vương triều Đại Hạ, một vị ở Dược Minh.
Bây giờ, có thêm một vị luyện đan sư tứ phẩm, bọn họ đương nhiên vui mừng không gì sánh được, chỉ cần cho chỗ tốt, thì có hy vọng lấy được đan dược tứ phẩm quý giá.
Bất kể là trợ giúp tu hành, hay trị thương, đều không thiếu gì cả.
“Tông chủ, ngươi đồng ý với Vương Bình chức vị Thái thượng trưởng lão quả là làm không sai.”
Thái Thượng nhị trưởng lão tươi cười nói.
Hắn cũng là thành viên của phe Trương gia Kiếm Linh tông, đương nhiên cảm thấy hài lòng đối với việc hậu bối của mình làm như thế.
Chức vị Thái thượng trưởng lão, cũng không thể do tông chủ bổ nhiệm, mà phải do Thái thượng trưởng lão họp lại mới có thể quyết định.
Nói cách khác, Trương Nguyên thực sự đã vượt quá quyền hạn của mình.
Thông qua vượt quyền làm người đầu tiên lôi kéo Vương Bình, có lợi ích rất lớn đối với phe phái bọn họ.
Nếu là thường ngày, đối với hành vi vượt quyền này, những Thái thượng trưởng lão phe phái khác chắc chắn sẽ bất mãn trong lòng.
Tuy nhiên, nếu một người như Vương Bình gia nhập, nhất định phải trao cho chức vị Thái thượng trưởng lão, các Thái thượng trưởng lão khác cũng không nói thêm gì.
“Các vị trưởng lão, ngày mai tổ chức yến hội nhập môn của Thái thượng trưởng lão Vương Bình, các vị hãy chuẩn bị tốt lễ vật, như vậy dễ quen mặt, tương lai còn mời Vương trưởng lão đến luyện đan.”
Trương Nguyên mặt mũi hồng hào, nói với những người có mặt ở đó.
Mọi người ở đây đều gật đầu, âm thầm suy nghĩ nên tặng gì mới tốt.
Ngày hôm sau, Trương Nguyên sai người rung lên chuông đồng, triệu tập tất cả trưởng lão, chấp sự, đệ tử, bổ nhiệm Vương Bình làm Thái thượng trưởng lão.
Đồng thời hôm nay, cả tông môn ăn mừng Vương Bình gia nhập Kiếm Linh tông.
Tin tức này làm cho tất cả mọi người khiếp sợ.
Tiếp theo, càng vui mừng hơn.
Dù sao chuyện lớn như vậy trăm năm hiếm có, loại yến tiệc lớn như vậy có thể uống linh tửu bình thường khó mà được uống, có ích lợi rất lớn đối với tu hành.
Khi đại tiệc bắt đầu, những Thái thượng trưởng lão mà bình thường khó gặp cũng lần lượt xuất hiện, vô cùng nhiệt tình tặng quà cho Vương Bình.
Mỗi món quà đều là vật cực kỳ quý giá, cũng xuất hiện vài cây bảo dược tứ phẩm, khiến người ta tắc lưỡi.
Về chuyện này, Vương Bình cũng không ngạc nhiên chút nào.
Dù sao, loại chuyện như vậy, trong lần mô phỏng nhân sinh trước hắn cũng đã trải qua rồi.
Tiếp đó, Vương Bình cùng các nhân vật quan trọng của Kiếm Linh tông như Thái thượng trưởng lão uống rượu trò chuyện, không hề mất một chút lễ tiết nào.
“Bạch Thiên Hồng, bái kiến Thái thượng trưởng lão.”
Lúc này, một thanh niên áo trắng tuấn dật phi phàm đi tới, khẽ cúi đầu với Vương Bình.
“Nghe đồn Bạch Thiên Hồng là thiên tài số một của Đại Hạ, thật sự là nghe danh không băng gặp mặt.” Vương Bình nhìn Bạch Thiên Hồng, trên mặt hiện ra ý cười, thở dài nói: “Ngươi chỉ còn một bước nữa, là có thể lĩnh ngộ kiếm ý rồi.”
Khi những lời này được nói ra, tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Các trưởng lão và đệ tử đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Mà các Thái thượng trưởng lão đã biết về điều đó từ lâu, thậm chí còn ngạc nhiên hơn khi Vương Bình có thể nhìn ra được nội tình của Bạch Thiên Hồng.
Rất nhanh, một vị Thái thượng trưởng lão nhíu mày, mắt lộ ra vẻ kinh hãi, hắn nhìn ra nội tình của Vương Bình.
“Làm sao ngài lại nhìn ra được?” Bạch Thiên Hồng kinh ngạc nhìn Vương Bình, không ngờ Thái thượng trưởng lão tân nhiệm lại có thể liếc mắt một cái đã nhìn ra nội tình của hắn.
“Bởi vì ta đã lĩnh ngộ kiếm ý rồi.” Vương Bình cười khẽ một tiếng, khí thế đột nhiên biến hóa, giống như một thanh thần kiếm ra vỏ, bộc lộ ra sự sắc bén như thể có thể hủy diệt vạn vật.
Cùng lúc đó, bội kiếm của tất cả các đệ tử Kiếm Linh Tông đang có mặt đều rung lên, phát ra tiếng kiếm reo, có xu hướng tự rút ra khỏi vỏ.
Có thể nói, kiếm ý ra, vạn kiếm thần phục!
“Kiếm ý!” Cảm nhận được kiếm ý của Vương Bình, đồng tử Bạch Thiên Hồng co lại, gương mặt tràn đầy kinh ngạc.
Hắn không ngờ, Vương Bình lại lĩnh ngộ kiếm ý, cũng không đơn giản là lĩnh ngộ, mà đã đạt tới hai phần mười lĩnh vực kiếm ý, vô cùng lợi hại.
Không chỉ có Bạch Thiên Hồng kinh ngạc, mà các trưởng lão, chấp sự, đệ tử có mặt đều lộ ra ánh mắt khiếp sợ, không thể tin được nhìn Vương Bình.
Vương Bình, luyện đan sư tứ phẩm.
Bây giờ, còn lĩnh ngộ kiếm ý.
Người này, cũng không khỏi hơi quá biến thái rồi.
“Hít!”
Mặc dù đã sớm có suy đoán, nhưng khi Vương Bình thể hiện ra kiếm ý, dù là Thái thượng trưởng lão, cũng trợn tròn mắt nhìn, không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.
Kỳ tài đan đạo thì cũng thôi đi, lại còn là một kỳ tài kiếm đạo, thiên phú chỉ e không kém gì Bạch Thiên Hồng.
Luyện đan sư tứ phẩm, lĩnh ngộ hai phần mười kiếm ý, thiên phú này thật sự hơi khủng bố.
Đây thực sự, là trời giáng kỳ tài.
Kiếm Linh tông bọn họ đúng là nhặt được bảo bối rồi.
“Bạch Thiên Hồng, nếu có thời gian, ngươi có thể tới chỗ ta luận kiếm, ta có thể chỉ điểm ngươi một hai.” Vương Bình cười nói với Bạch Thiên Hồng.
Bạch Thiên Hồng đã chỉ điểm hắn nhiều lần trong quá trình mô phỏng nhân sinh.
Bây giờ, tu vi và kiếm pháp của hắn đều ở trên Bạch Thiên Hồng, đương nhiên cũng tới lượt hắn chỉ điểm Bạch Thiên Hồng rồi.
Dù sao Kiếm Linh Tông tuy rằng mạnh mẽ, nhưng không có người lĩnh ngộ kiếm ý, hắn là người duy nhất có thể chỉ điểm kiếm ý cho Bạch Thiên Hồng, để hắn lĩnh ngộ kiếm ý nhanh hơn, càng nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn.
“Đa tạ Thái thượng trưởng lão.” Hai mắt Bạch Thiên Hồng sáng lên, gương mặt tràn đầy vui mừng, vội vàng cảm ơn.
“Ừ.” Vương Bình khẽ gật đầu.
Tuy rằng, hắn rất muốn kết bạn ngang hàng với Bạch Thiên Hồng, nhưng cũng không muốn lộ ra quá nhiều.
Mọi người trong Kiếm Linh tông đều nghĩ rằng hắn đã sáu bảy mươi tuổi, vậy cứ để họ nghĩ như vậy thôi.
Nếu tiết lộ rằng mình chỉ mới hai mươi lăm tuổi, chắc chắn sẽ bị một số người thèm muốn, điều này có thể khá nguy hiểm.
Dù sao, vạn sự lấy cẩn thận làm trên hết.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Vương Bình đã chỉ điểm Bạch Thiên Hồng một phen, điều này làm cho Bạch Thiên Hồng thu hoạch khá dồi dào, hiểu sâu sắc về kiếm ý hơn.
Nếu không có gì xảy ra, hai tháng sau Bạch Thiên Hồng nhất định sẽ lĩnh ngộ được kiếm ý.