Cho nên, luyện đan sư ngũ phẩm, tại đại lục Huyền Quy này, có thể nói là tồn tại trong truyền thuyết, cũng chỉ có một ít ghi chép trong sách cổ mà thôi.
Vị luyện đan sư tứ phẩm của Kiếm Linh tông kia, chính vì muốn trở thành luyện đan sư ngũ phẩm, quanh năm ở bên ngoài tìm kiếm cơ duyên, muốn tăng cao tu vi, hy vọng khi còn sống có thể đột phá đến Siêu Phàm đại cảnh, mượn năng lực này thành luyện đan sư ngũ phẩm.
“Ngàn năm qua, bởi vì tu vi hạn chế, toàn bộ luyện đan sư tứ phẩm trong lịch sử đều đã kẹt chết.” Ngô trưởng lão thổn thức nói.
Tất nhiên, hắn cũng chỉ cảm thán mà thôi.
Dù sao, thiên phú của hắn cũng có hạn, cả đời chỉ hy vọng có thể tiến vào tứ phẩm.
Ngũ phẩm, hắn thậm chí không dám nghĩ tới.
“Nhưng mà, tiền bối có thể có hy vọng tiến vào ngũ phẩm a.” Lập tức, Ngô trưởng lão lại đầy mặt kính nể nhìn Vương Bình, mở miệng nói.
Mặc dù đây là những lời nịnh nọt, nhưng hắn thật sự vẫn cảm thấy Vương Bình có một tia hy vọng.
Dù sao Vương Bình tuổi còn trẻ đã là luyện đan sư tứ phẩm, tương lai chỉ cần có thể thành công bước vào Siêu Phàm đại cảnh, trở thành dược luyện đan sư ngũ phẩm đúng là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi.
Khi đó, toàn bộ đại lục Huyền Quy đều sẽ lấy Vương Bình làm đầu.
Bất kể là bởi vì thực lực hay bởi vì trình độ luyện đan sư, đều là như thế.
Nếu như tương lai Vương Bình muốn tự thành lập môn phái, như vậy chắc chắn tất cả luyện đan sư và tu sĩ trên toàn thiên hạ sẽ đến nương nhờ, môn phái của hắn nhất định sẽ trở thành môn phái đệ nhất thiên hạ.
“Việc ở tương lai, ai có thể biết trước.” Vương Bình mặt bình tĩnh lắc đầu, thu hồi Linh Nguyên đan, bỏ vào trong một cái bình ngọc màu trắng.
Thấy Vương Bình hờ hững như vậy, Ngô trưởng lão thầm than trong lòng.
Những người tuổi trẻ tài cao, đa số đều là hạng người đầy kiêu ngạo.
Nhưng mà Vương Bình tuổi còn trẻ, lại có tính cách điềm tĩnh như vậy, không kiêu ngạo cũng không nóng nảy, thực sự khiến người ta thán phục.
Có thể nói, cho dù Vương Bình không có thiên phú luyện đan sư này, tương lai nhất định cũng sẽ tất thành đại khí.
Nhân vật như vậy, Kiếm Linh tông bọn họ cũng có một người, đó chính là đệ tử của Thái thượng trưởng lão - Bạch Thiên Hồng.
Tuy nhiên, Bạch Thiên Hồng so với Vương Bình vẫn còn trẻ hơn một chút, hắn bây giờ, hơi lộ ra sắc bén quá mức.
Tiếp đó, Vương Bình và Ngô trưởng lão rời khỏi phòng luyện đan.
Hai người vừa đi ra, mọi người trong phòng luyện đan đều nhìn bọn họ, muốn biết kết quả.
“Tiền bối người thật là kỳ nhân, dễ dàng luyện chế Linh Nguyên đan thượng phẩm.” Thấy mọi người đều nhìn qua, Ngô trưởng lão vuốt vuốt chòm râu, mặt mũi tràn đầy cung kính, kèm theo chút cuồng nhiệt nói.
“Hít”
Ngay khi những lời này vang ra, lập tức có tiếng hít vào hơi lạnh, mặt đầy chấn động.
Bọn họ không ngờ rằng, Vương Bình thực sự đã thành công, thậm chí còn luyện chế được Linh Nguyên đan thượng phẩm.
Trình độ luyện đan này, quá kinh khủng.
Thoáng chốc, rất nhiều luyện đan sư lớn tuổi không khỏi dấy lên một ý nghĩ trong lòng lòng.
Vị tiền bối này, thật đáng sợ.
“Thật sự là luyện đan sư tứ phẩm, hơn nữa trình độ luyện đan còn hơn cả luyện đan sư tứ phẩm của Kiếm Linh tông kia…” Đôi mắt Trương Nguyên cũng sáng ngời, mặt tràn đầy ý cười, siết chặt nắm đấm.
Đây thật sự là, nhặt của hời một luyện đan sư tứ phẩm thiên tài.
Trong lý lịch tông chủ của hắn, có thể thêm một bút tích huy hoàng rồi.
“Sau này chúng ta phải lung lạc hắn thật tốt mới được. Nếu có thể khiến hắn nghiêng về phía phe phái chúng ta, thì vị trí tông chủ của ta sẽ được bảo đảm. Cho dù Bạch Thiên Hồng có trưởng thành, cũng không thể lay chuyển được địa vị của ta.”
Trương Nguyên âm thầm nghĩ dưới đáy lòng, tự hỏi phe phái của hắn có thể đưa ra vật gì tốt để lôi kéo Vương Bình.
“Ha ha, đạo hữu, ánh mắt ta thật thiển cận, không biết thiên hạ còn có kỳ tài như ngươi, vừa rồi có nhiều đắc tội, xin thứ lỗi cho ta.” Trương Nguyên nhìn Vương Bình đi tới, cười nói lịch sự, chắp tay để xin lỗi.
“Tông chủ, ở quê hương ta khi xin lỗi, sẽ cầm ít đồ đến nhận lỗi, biểu đạt thành ý rõ ràng.” Vương Bình nhìn Trương Nguyên, khuôn mặt ôn hòa nói.
“...” Trương Nguyên hơi ngẩn ra, sau đó lập tức cười nói: “Nhận lỗi nên làm như vậy.”
Theo quan điểm của Trương Nguyên, Vương Bình đang bày tỏ sự bất mãn trong lòng với hắn.
Dù sao, trước khi đến phòng luyện đan hắn cũng đã nghi ngờ một hồi, để Ngô trưởng lão theo Vương Bình học tập.
Luyện đan sư tứ phẩm đều kiêu ngạo, huống hồ là kỳ tài như Vương Bình.
Đối phương bất mãn trong lòng là chuyện rất bình thường.
“Cây Hồi Dương thảo này là vật ta ngoài ý muốn có được, không biết đạo hữu có hài lòng không.”
Trước mắt bao người, Trương Nguyên hơi xót ruột lấy ra chiếc hộp bạch ngọc từ trong nhẫn trữ vật, mở ra, một cây thảo dược kỳ dị toàn thân màu vàng óng ánh, có mùi thơm xuất hiện trước mặt mọi người.
“Hồi Dương thảo!”
Nhìn cây thảo dược có màu vàng óng này, vừa ngửi mùi thơm đã cảm thấy toàn thân xao động một hồi, Ngô trưởng lão và những người khác đều kêu lên thành tiếng, lộ ra ánh mắt cuồng nhiệt.
Hồi Dương thảo là bảo dược tứ phẩm, là bảo dược chữa thương. Dù là cường giả Linh Nguyên cảnh bị trọng thương, Hồi Dương thảo cũng có thể phục hồi vết thương trong thời gian rất ngắn, có thể nói là thánh vật cứu mạng.
Nếu dùng Hồi Dương thảo làm nguyên liệu chính, luyện chế một lò Hồi Dương đan, hiệu quả trị thương càng thêm kinh người, có thể nói là làm người chết sống lại, làm cho cường giả Linh Nguyên cảnh cũng phải điên cuồng.
Tất nhiên, Hồi Dương thảo và Hồi Dương đan cũng có tác dụng kỳ diệu, đó là chúng có tác dụng tráng dương đáng kinh ngạc. Đây là năng lực mà vô số nam nhân mơ ước.
Có thể nói, giá trị của Hồi Dương thảo là không thể đánh giá, còn trân quý hơn cả Linh Nguyên đan. ’