Nàng ngay lập tức liền im miệng.
“Xin lỗi, nàng không hiểu chuyện lắm, Vương huynh không cần phải tính toán với nàng làm gì.”
Nguyên Hạ lập tức nhìn về phía Vương Bình, ho nhẹ một tiếng, trợn mắt với Vương Bình một cái rồi nói.
“Có điều lời trước đó của Vương huynh quả thực hơi quá đáng, tại hả ẻo lả chỗ nào.”
Nhìn dáng vẻ và ánh mắt này của Nguyên Hạ, ánh mắt của Vương Bình liền trở nên kỳ quái.
Nguyên Hạ ở trước mặt từ vẻ mặt, động tác đến ngữ khí quả nhiên là quá nữ tính, vô cùng kỳ quái.
Người ở trước mặt này chẳng lẽ là thiên kim của đại gia tộc hoặc thiên kim của môn chủ đại môn phái nào đó nữ cải nam trang để ngao du giang hồ đó chứ.
Trong lòng Vương Bình xẹt qua một ý nghĩ.
Lúc này, có lời bình luận của những thức khách khác.
“Bạch Thiên Hồng, truyền nhân của Kiếm Linh tông quả thực là không tầm thường nha, không lâu trước đây từng giết một vị cường giả Tiên Thiên cảnh.”
“Chuyện này ta cũng đã từng nghe nói, nghe đồn là có cường giả Tiên Thiên cảnh uy tín lâu năm tập kích hắn nhưng lại bị hắn giết ngược lại.”
“Chậc chậc chậc, Bạch Thiên Hồng, hắn mới 18 tuổi nhưng lại có tu vi Hậu Thiên cảnh đỉnh phong tầng mười lại có thể vượt cấp chém chết được cường giả Tiên Thiên cảnh uy tín lâu năm, quả thực là quái vật.”
“Đúng đó, Bạch Thiên Hồng thực sự là kỳ tài chưa từng có, quả thực là tài năng xuất chúng, ngay cả lão tổ của Hạ quốc cũng từng nói rằng nếu như Bạch Thiên Hồng không ngã giữa chừng, tương lai có thể trở thành cường giả Siêu Phàm cảnh.”
“Ta dám khẳng định Bạch Thiên Hồng tuyệt đối là người đứng đầu thế hệ trẻ, thế hệ trẻ của tam quốc không ai có thể sánh được với hắn.”
“Bạch Thiên Hồng quả thực là không tầm thường nhưng vẫn không so được với công… Tử nhà ta.”
Thấy những thực khách khác nói như vậy, thị nữ của Nguyên Hạ trừng mắt phản bác.
“Ha ha, công tử trắng nõn nhà ngươi thoạt nhìn thì đã biết là không mạnh, há có thể sánh được với Bạch Thiên Hồng.”
“Đúng đó, nếu thực sự lợi hại như vậy sao từ trước tới nay ta chưa từng nghe tới thanh danh của hắn.”
“Tiểu nha đầu, có những lời không thể nói bậy đâu nha.”
Những thực khách khác nghe thấy lời này đều không nhịn được mà nhìn về phía Nguyên Hạ chế giễu nói.
Theo quan điểm của bọn họ, Nguyên Hạ chính là một công tử tướng mạo tuấn tú, sao có thể so sánh được với Bạch Thiên Hồng.
“Các ngươi lại dám nói công tử nhà ta như vậy.” Nha hoàn trừng mắt vô cùng tức giận, lòng bàn tay có chân khí xuất hiện liền muốn ra tay.
Những thực khách khác thấy chân khí trong tay của nha đầu đó đều kinh ngạc.
Một nha đầu trẻ tuổi như thế vậy mà lại có tu vi Hậu Thiên cảnh, quả thực là rất khủng khiếp mà.
Đây mới chỉ là một nha đầu, thật khó có thể tưởng tượng được thân phận chủ tử của nhà nàng tôn quý và mạnh mẽ đến mức nào.
Trong chốc lát, những thực khách vừa nãy mới lên tiếng đã nhịn không được mà sắc mặt liền trở nên trắng bệch, lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Bọn họ đắc tội những người này cho dù là bị đánh chết cũng không có gì oan uổng.
“Đông Nhi, không được gây sự.” Thấy nha hoàn muốn ra tay, Nguyên Hạ cau mày mở miệng nói.
“Nhưng, công tử, bọn họ sỉ nhục ngươi….” Nha hoàn vẻ mặt đầy sự tủi thân.
“Nếu đây mà coi là sỉ nhục vậy há chẳng phải là ta đi đến đâu thì giết người tới đó sao?” Nguyên Hạ dạy dỗ nói: “Chúng ta ra ngoài là để rèn luyện chứ không phải là không phân biệt trái phải đã đả thương người khác.”
“Ta sai rồi.” Thấy Nguyên Hạ tức giận, nha hoàn chỉ có thể cúi đầu không dám phản bác.
Mặc dù bình thường chủ tử nhà nàng tính cách ôn hòa, đối với nàng cũng khá tốt, nhưng nàng cũng biết tôn ti khác biệt, không dám cãi lại chủ tử.
“Xin lỗi, để cho Vương huynh chê cười rồi.” Sau khi Nguyên Hạ trừng mắt nhìn nàng rồi nói với Vương Bình: “Đến đây, đến đây, chúng ta tiếp tục uống rượu. Hôm nay vừa gặp Vương huynh mà như đã quen từ lâu, hôm nay không say không nghỉ.”
Những thực khách khác thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt lộ ra sự cảm kích với Nguyên Hạ rồi vội vã bỏ mấy đồng bạc xuống, hoảng loạn lời khỏi đây, không dám ở lại lâu.
Đối với chuyện này, Vương Bình lắc đầu, bày tỏ bản thân không hề để ý, chỉ liếc nhìn nha hoàn Đông Nhi một cái.
Người có thân phận tôn quý đa phần đều rất kiêu căng, nhưng tính cách của Nguyên Hạ cũng không tồi, không hề cậy tài kiêu ngạo, cũng không vì thân phận mà làm nhục hay đánh giết người khác.
Có điều tính cách nha hoàn này của nàng lại hơi tệ, tiêu biểu là chủ nhân của ta rất lợi hại, không ai được bôi nhọ, cũng thích tùy ý ra tay giết người khác.
Đương nhiên tính cách của nha hoàn Đông Nhi này có tệ đến đâu cũng không liên quan đến Vương Bình.
Tiếp đó, Nguyên Hạ vẫn luôn bắt chuyện với Vương Bình nói đủ loại chuyện, vô cùng nhiệt tình.
Sau khi cơm no rượu say, Vương Bình quay trở lại phòng.
“Công tử, tên Vương Bình này quả thực không đơn giản.”
Sau khi Vương Bình lên lầu, bà lão vẫn chưa từng lên tiếng cuối cùng cũng mở miệng nói.
“Ồ? Sao ngươi biết?” Bởi vì vừa uống chút rượu, sắc mặt Nguyên Hạ có hơi đỏ, lắc lắc cái quạt hiếu kỳ hỏi.
Người mà có thể để bà lão nhận xét là không đơn giản, ở Đại Hạ không có mấy người, toàn bộ đều là những thiên tài đứng đầu.
“Hắn khiến ta cảm thấy rất nguy hiểm, dường như chỉ cần ta giao đấu với hắn thì sẽ thân tử đạo tiêu.”
Bà lão nói với ánh mắt sâu thẳm.
Lời này vừa nói ra khiến cho sắc mặt Nguyên Hạ lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nha hoàn Đông Nhi bên cạnh cũng há hốc miệng, vẻ mặt tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.
Điều, điều này sao có thể, tu vi của bà lão là Linh Nguyên cảnh đó.
Người có thể khiến cho cường giả Linh Nguyên cảnh cảm thấy nguy hiểm nhất định cũng là cường giả Linh Nguyên cảnh!
Trước kia, nàng còn phớt lờ Vương Bình và cho rằng chủ tử nhà mình có thể chủ động kết giao với Vương Bình là vinh hạnh của nhân vật nhỏ như Vương Bình. Nhân vật nhỏ này còn phớt lờ chủ tử nhà mình, quả thực là rất đáng ghét.
Nhưng nàng lại không ngờ rằng bà lão lại có thể đánh giá cao Vương Bình như vậy.
Phải nói là kinh khủng.
“Hắn là cường giả Linh Nguyên cảnh? Nhưng nhìn tướng mạo của hắn khá trẻ.”
Nguyên Hạ ngạc nhiên nói.
“Tuổi tác của tu sĩ không thể đánh giá thông qua vẻ ngoài. Tuổi thọ của Tiên Thiên cảnh là 200 năm, tuổi thọ Linh Nguyên cảnh là 300 năm, nhìn vào tướng mạo của hắn có vẻ là khoảng 20 tuổi, nhưng tuổi thật của hắn có thể đến sáu bảy mươi tuổi.”
Bà lão lắc lắc đầu nhắc nhở.
“Cũng phải.” Nguyên Hạ gật đầu khen ngợi nói: “Cường giả Linh Nguyên cảnh tầm sáu bảy mươi tuổi mặc dù về mặt thiên phú có lẽ không so được với ta và Bạch Thiên Hồng, nhưng tuyệt đối người đứng đầu sau hai chúng ta.”
Nàng và Bạch Thiên Hồng đều có tự tin sẽ đột phá Linh Nguyên cảnh trước tuổi bốn mươi, Vương Bình khoảng sáu bảy mươi tuổi quả thực không so được với nàng và Bạch Thiên Hồng.
Nhưng thế cũng đã đủ nghịch thiên rồi.
Suy cho cùng Đại Hạ ngày hôm nay, tính cả cường giả tiền bối và cường giả ẩn thế, số lượng cường giả Linh Nguyên cảnh cũng không vượt quá hai trăm người.
Cường giả Linh Nguyên cảnh bên ngoài cũng chỉ có trăm người.
Lại tính đến tuổi thọ của cường giả Linh Nguyên cảnh là 300 năm, rõ ràng là đột phá được đến Linh Nguyên cảnh khó đến mức nào.
Bà lão gật đầu nói: “Các ngươi vừa ra ngoài không lâu đã gặp được kỳ tài Linh Nguyên cảnh không rõ thanh danh, thiên hạ này quả nhiên là vô số người tài.”
“Ra ngoài rèn luyện quả nhiên là lựa chọn đúng đắn.” Nguyên Hạ lắc cái quạt cười tươi nói.
“Uyển Nhi, ngươi có thể làm thân với hắn, hắn có lẽ có thể trở thành một trợ thủ đắc lực của ngươi.” Bà lão nghiêm túc đề nghị.
“Hiện giờ Đại Hạ ngày càng hỗn loạn, toàn bộ những chư hầu kia đều có dã tâm đầy rẫy mà những hoàng tử thì toàn là phế vật không thể trọng dụng, ngươi chính là hy vọng của Đại Hạ.”
Ngừng một lát, bà lão dùng chân khí để truyền âm rồi thở dài nói.
“Ừ….”
Nguyên Hạ gật đầu, ánh mắt dao động.
“Đáng tiếc, Kiếm Linh tông đứng ngoài cuộc, hàng nghìn năm nay vẫn luôn giữ vị trí trung lập, nếu có thể có được sự ủng hộ của bọn họ thì ngươi có thể trấn áp tất cả.”
Bà lão lại mở miệng một lần nữa, vô cùng tiếc nuối.
“Không có cách nào lôi kéo được Kiếm Linh tông cũng là điều bình thường, nếu như Kiếm Linh tông dễ dàng lôi kéo như vậy thì Đại Hạ ta cũng chưa chắc có thể tồn tại được 500 năm.”
Nguyên Hạ nói rất tự nhiên.
“Ngược lại ta lại cảm thấy Kiếm Linh tông có thể giữ vững vị trí trung lập thì mới là chuyện may mắn.”
“Cũng đúng.” Bà lão gật đầu nói.
Kiếm Linh tông là tông môn hàng nghìn năm, căn cơ vững chắc. Nếu như nó không giữ vị trí trung lập thì 500 năm trước Đại Hạ chúng ta chưa chắc có thể thay đổi thời đại thành công.
Không thể không nói vẫn là tiểu nha đầu này thông suốt.
Sự xuất hiện của tiểu nha đầu này là hi vọng cuối cùng của Đại Hạ, có lẽ có thể khiến cho Đại Hạ quốc cải tử hoàn sinh, lại kéo dài 300 năm một lần nữa.
Điều đáng tiếc duy nhất là vị kia sắp tọa hóa rồi, thời gian để lại cho nàng quá ít.
Nghĩ tới đây bà lão hơi lo lắng.
Trong phòng của quán trọ, Vương Bình gọi ra máy giả lập nhân sinh.
Mặc dù hiện giờ hắn đã không còn đủ linh thạch để tiến hành mô phỏng trả phí, nhưng hắn vẫn còn một lần mô phỏng miễn phí.
Hắn cần phải thông qua lần mô phỏng miễn phí này để tìm hiểu một vài chuyện.
Ví dụ như ba người của Nguyên Hạ có đe dọa gì đến hắn hay không.
Hoặc là trong quãng đường tiếp theo đây có gặp phải nguy hiểm gì không.
“Hệ thống, tiến hành mô phỏng nhân sinh.”
Vương Bình nói thầm trong lòng.
Theo lời Vương Bình vừa dứt, màn hình của máy giả lập nhân sinh xuất hiện trước mắt hắn.
“Bắt đầu mô phỏng nhân sinh, số lần mô phỏng miễn phí còn lại của ký chủ là 0.”
Âm thanh của hệ thống vang lên.
Sau đó trên màn hình bắt đầu xuất hiện văn tự.
‘Ngày 14 tháng 3 năm 480 theo lịch của Đại Hạ, không xảy ra chuyện gì.’
‘Ngày 15 tháng 3 năm 480 theo lịch của Đại Hạ, Nguyên Hạ nhiệt tình mời ngươi cùng đi dạo trấn Hắc Phong, sau vài lần từ chối ngươi thì ngươi chỉ đành đồng ý.’
‘Ngươi đi dạo trấn Hắc Phong với Nguyên Hạ đã ăn rất nhiều đồ ăn vặt.’
‘Trời gần tối, Nguyên Hạ bao một phòng tốt nhất ở trấn Hắc Phong, hỏi ngươi vài câu hỏi liên quan đến Đại Hạ, ngươi ung dung trả lời khiến cho Nguyên Hạ vô cùng kinh ngạc và cảm thấy ngươi nói rất có lý, mà ngươi trong lúc nói chuyện cũng đại khái đoán được thân phận của Nguyên Hạ.’
‘Nếu như không có gì ngoài ý muốn, Nguyên Hạ chắc hẳn là cửu công chúa Đại Hạ, Hạ Uyển. Tên hiện giờ của nàng là đọc ngược lại, chuyện này làm ngươi liên tưởng đến Hạ Uyển, vị cửu công chúa tương lai của Đại Hạ.’
‘Hạ Uyển, Cửu công chúa Đại Hạ tài năng thiên bẩm, thiên phú tu hành có tiếng là không yếu hơn Bạch Thiên Hồng, được hoàng đế Đại Hạ rất coi trọng. Đáng tiếc, cuộc tranh giành quyền lực của hoàng gia vẫn luôn rất khốc liệt, các hoàng tử của Đại Hạ ai cũng muốn trở thành tân hoàng. Trong đó tam hoàng tử Hạ Phong đang đắc thế lại cho rằng cửu công chúa là mối họa lớn nhất của hắn, vì thế đã âm thầm cấu kết với các chư hầu phái cường giả Linh Nguyên cảnh tập kích Hạ Uyển trong quá trình rèn luyện và giết chết nàng.’
‘Cửu công chúa bị ám sát chết cũng khiến cho thiên hạ chấn động, còn hoàng thất Đại Hạ lại càng phẫn nộ hơn, lão quái vật mạnh nhất đích thân ra tay giết chết những Linh Nguyên cảnh kia. Nhưng mà cho dù thế nào đi chăng nữa thì cửu công chúa cũng đã chết rồi, không thể sống lại được nữa, hi vọng cuối cùng của Đại Hạ cũng vì thế mà mất đi.’
“Thì ra là nàng.”
Vương Bình nhìn thấy nội dung xuất hiện trong máy giả lập, trầm ngâm suy nghĩ.
Trước kia khi hắn trò chuyện qua lại với Nguyên Hạ thì đã liên tưởng đến cửu công chúa Đại Hạ, nhưng tin tức quá ít không có cách nào xác định được.
Mà trong máy giả lập nhân sinh, hai người đi sâu vào trao đổi mới xác nhận được thân phận của đối phương.
“Thật là rắc rối!”