Thái Vĩnh Long (1): “Vậy mà mở khóa nhiệm vụ đoàn thể rồi à? Thú vị đấy, xem ra con đường trở nên mạnh mẽ lại nhiều hơn rồi, ta rất mong chờ.”

Ngô Quân (20): “Hu hu hu, Thái ca, ngươi mong chờ, còn ta rất hoang mang. Dù sao ta là gà mờ dọn gạch, nếu nhiệm vụ đoàn thể rất nguy hiểm, vậy chắng phải ta sữ trực tiếp đánh ra kết cục game over luôn à.”

Phương Vân (3): “Thế giới của ngươi là bối cảnh hiện đại, có thể có nguy hiểm gì, cũng không thể kêu ngươi đi bán mình. Tom cười gian.jpg.”

Ngô Quân (20): “…”

Trương Hổ (5): “Liên quan tới nhiệm vụ đoàn thể ta chỉ có thể nói, nhiệm vụ đoàn thể đầu tiên không tính là khó. Nhưng thông báo của nhiệm vụ đoàn thể chắc là quyết định dựa theo tình hình hiện tại của ngươi. Hơn nữa ta đã nghiên cứu một chút, hình như nhiệm vụ đoàn thể chia thành nhiệm vụ cá nhân và nhiệm vụ tập thể.”

Thái Vĩnh Long (1): “Hổ Tử, ý của ngươi là nhiệm vụ cá nhân là phát riêng cho ngươi, cần một mình ngươi hoàn thành nhiệm vụ. Còn nhiệm vụ tập thể mới là nhiệm vụ đoàn thể chân chính, cần chúng ta cùng nhau hoàn thành, đúng chứ?”

Trương Hổ (5): “Mặc dù còn chưa có nhiệm vụ tập thể, nhưng cá nhân ta cho là như vậy. Trước khi xuyên không ta cũng từng xem tiểu thuyết thể loại group chat, có lẽ lúc nhiệm vụ đoàn thể xuất hiện, chính là lúc chúng ta xuyên không đến thế giới khác.”

Ngô Quân (20): “!!!”

Thái Vĩnh Long (1): “Quả thật rất có khả năng. Rất tốt, ta đã bắt đầu mong chờ rồi, thế giới khác nhau sẽ đụng ra tia lửa thế nào đây!”

Lưu Mai (15): “Là người bình thường, ta không mong chờ chút nào… Bây giờ ta chỉ muốn biết, nhiệm vụ đầu tiên Trương Hổ nhận được là cái gì.”

Trương Hổ (5): “Không có gì, chỉ là nhiệm vụ săn bắn đơn giản, bảo ta đi săn một con ma thú. Đi săn ma thú này mặc dù hơi phiền phức đối với ta hiện giờ, nhưng vẫn có thể giải quyết dễ dàng. Hơn nữa group chat cũng không có quy định không thể tìm người giúp đỡ. Đương nhiên đây dù sao cũng không phải nhiệm vụ cho người mới, group chat lại làm đơn giản như vậy, điều này thì ta không rõ rồi.”

Phương Vân (3): “Thì ra là vậy, ngược lại vẫn có thể tiếp nhận. Còn có một vấn đề, có phần thưởng không?”

Trương Hổ (5): “Phần thưởng của ta là điểm tích lũy group, hình như còn có liên quan đến cửa hàng hệ thống chưa mở, trước mắt không có tác dụng gì. ┓(′?`)┏”

Ngô Quân (20): “Cửa hàng hệ thống… Nó không phải cần mười lăm thành viên mới có thể mở à? Hay lắm, có phải group chat làm ngược thứ tự mở rồi không? Nó không phải mở khóa thương thành group trước, sau đó mới mở khóa nhiệm vụ đoàn thể à?”

Thái Vĩnh Long (1): “Group chat: ‘Ừ, ngươi đang dạy ta làm việc sao?’. Ánh mắt sắc bén.jpg.”

Ngô Quân (20): “Không dám, không dám…”

Thái Vĩnh Long (1): “Ở group chat người xuyên không này, chuyện gì đều có thể xảy ra, cho nên quen là được, cũng chỉ có thể thích ứng. Nói cho cùng, bây giờ ngay cả mục đích group chat để chúng ta xuyên không, để chúng ta rút bàn tay vàng ngẫu nhiên là gì, chúng ta đều không biết, tương lai cho dù xảy ra tình huống gì đều là bình thường, chỉ có thể hy vọng mọi người đều đừng chết nữa.”

Ngô Quân (20): “Thái ca, ngươi vừa nói như vậy, ta càng ngày càng hoang mang rồi! o(╥﹏╥)o.”

Lưu Mai (15): “Hoang mang không có tác dụng gì, chỉ có thể thích ứng. Nếu như chết rồi, cũng chỉ có thể khóc than bản thân bất hạnh. Mà ngày này, sớm muộn gì cũng sẽ đến.”

Đối với thành viên vào group sớm, đã thấy quen với tử vong rồi.

Dù sao có quá nhiều đồng bào sau khi vào group lại nhanh chóng chết đi, có lẽ lúc ban đầu còn có cảm xúc sâu sắc, nhưng cuối cùng chắc đều chết lặng rồi.

Cho dù thông thường trong group nói chuyện vui vẻ, nhưng trong lòng đều có sự sợ hãi và mờ mịt đối với tương lai.

Có lẽ theo đám người Lưu Mai thấy, cái chết ngoài ý muốn của bọn họ sớm muộn cũng sẽ đến.

Vương Bình nhìn nội dung trò chuyện trong group, khẽ lắc đầu.

Hắn, đâu phải không như vậy.

Nếu như không có máy giả lập nhân sinh, thì rất nhanh hắn cũng chết rồi.

Hắn tiến hành nhiều lần mô phỏng nhân sinh như vậy, mỗi lần đều kết thúc bằng cái chết bất ngờ, không có lần nào có thể chết yên lành.

Mà đây còn chưa tính nhân tố group chat này vào.

Cho dù là Vương Bình cũng không cho rằng hắn có máy giả lập nhân sinh, thì sẽ không xuất hiện tình huống chết ngoài ý muốn.

Group chat người xuyên không là tàn khốc, không hề quan tâm cái chết của thành viên.

Máy giả lập nhân sinh chẳng qua là bàn tay vàng do group chat người xuyên không tạo ra thôi.

Nếu hắn chết vì nhiệm vụ của group chat, thì cũng là chuyện rất bình thường.

Nhưng mà trải qua hai lần mô phỏng nhân sinh của Vương Bình, nhất là lần của ngày hôm nay, Vương Bình vẫn có lòng kính nể với sinh tử, nhưng sẽ không sợ hãi nữa, cũng sẽ không mờ mịt đối với tương lai.

Dựa vào ưu thế máy giả lập nhân sinh mang lại, tâm cảnh của hắn đã được thăng hoa, vượt qua thành viên khác trong group.

Lúc trong group rõ ràng trở nên im lặng vì phát ngôn của Lưu Mai, Vương Bình đã lên tiếng.

Vương Bình (66) @Thái Vĩnh Long (1): “Thái ca, ta muốn hỏi ngươi chuyện này.”

Thái Vĩnh long (1): “Chuyện gì?”

Vương Bình (66): “Ta muốn hỏi, tuổi thọ của tu sĩ Siêu Phàm đại cảnh là bao nhiêu?”

Thái Vĩnh Long (1): “Tuổi thọ của Siêu Phàm đại cảnh à. Tuổi thọ của Linh Hải cảnh là bốn trăm năm, Linh Thai cảnh và Uẩn Linh cảnh đều là năm trăm năm. Nhưng mà đến Uẩn Linh cảnh, linh hồn sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ, cho dù là nhục thể bị phá hủy, nếu may mắn cũng có thể dựa vào một số linh khí dưỡng hồn sống tạm ở thế gian. Ta từng xem sách cổ của tông môn, một số lão quái vật chính là dựa vào tàn hồn sống tạm, cuối cùng đoạt xá người khác, sống lại một đời.”

Phương Vân (3): “Chẹp chẹp chẹp, sống bốn năm trăm năm à, đúng là khiến người ta hâm mộ. Ngươi và ta ở dưới gốc cây chanh.jpg.”

Trương Hổ (5): “Không hổ là thế giới huyền huyễn, đoạt xá cũng chạy ra rồi.”

Ngô Quân (20): “Lặng lẽ than phiền một câu, thế giới kỳ huyễn cũng có cách nói đoạt xá nhỉ.” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play