Kiếm Linh tông chiến đấu vì thiên hạ, hắn thì hay rồi, cấu kết với dị tộc, chỉ vì muốn giết mình mà khiến mảnh đất thật vất vả khôi phục yên bình lại lần nữa bị chiến loạn bao phủ.
Đánh giá từ tình huống hiện tại, dù cho cuối cùng dị tộc bị đánh bại thì Thục quốc cũng khó có thể nghỉ ngơi lấy sức.
Cuối cùng, khả năng cao là sẽ bị Sở quốc chiếm đoạt.
Rốt cuộc, dù Triệu quốc có dây dưa, nhưng thế lực Thục quốc đã trở nên quá yếu, Sở quốc chỉ cần phái ra một chút binh lực là có thể chinh phạt, Triệu quốc cũng không có cách nào ngăn cản được.
Tuy nhiên, bị Sở quốc chiếm đoạt có lẽ là cái kết đẹp nhất.
Nếu không có Sở quốc, không chừng sẽ bị dị tộc trực tiếp vong tộc diệt chủng, sinh linh đồ thán.
Ngoài ra, tông chủ Kiếm Linh tông cũng là một kẻ tàn nhẫn, trong mô phỏng Vương Bình cũng không giết được hắn. Xem ra, muốn dùng biện pháp bình thường để đối phó hắn, đoán chừng là khó khăn.
“Hừ, mặc kệ ngươi gian xảo ác độc như thế nào, chỉ cần thực lực của ta đủ mạnh, dốc hết sức phá vỡ cục diện, không ai có thể ngăn cản ta.”
Lập tức, Vương Bình lại hừ lạnh một tiếng, không suy nghĩ nhiều nữa.
“Ting, phần thưởng khởi tạo thành công, kí chủ có thể lựa chọn hai trong số phần thưởng dưới đây:
1. Công pháp Địa cấp hạ phẩm - Kiếm Nguyên công.
2. Võ học Địa cấp hạ phẩm - Ngự Kiếm quyết.
3. Thiên phú màu lục - Bậc thầy ngự thú.
4. Thiên phú màu trắng - Sao chổi.
5. Thiên phú màu trắng - Ăn mặc giản dị.
6. Ngộ ra kiếm ý.
7. Kinh nghiệm nhân sinh.
8. Tu vi Linh Nguyên cảnh tầng một.
“Lựa chọn phần thưởng hơi nhiều, hơn nữa còn có thể lựa chọn hai phần thưởng, hệ thống càng ngày càng hào phóng.”
Vương Bình nhìn chuỗi phần thưởng liên tiếp này, cảm khái một tiếng.
Nhưng sau đó, hắn bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc.
Thiên phú màu trắng - Sao chổi, nói thật, khi bắt đầu lần mô phỏng này, hắn cảm thấy hệ thống đã chọn sai thiên phú cho hắn.
Rốt cuộc, trong lần mô phỏng này, hắn thực sự là quá khắc người bên cạnh.
Hắn khắc chết Bạch Thiên Hồng, toàn bộ người Xích thôn đều biến mất, cũng rất không hợp thói thường.
Còn thiên phú Bậc thầy ngự thú này, thực sự không có bất kỳ cảm giác tồn tại nào.
Hắn đã có được con non của Ngân Nguyệt Lang, thậm chí trong phần mô phỏng của hệ thống còn không đề cập đến việc chúng sẽ được bồi dưỡng thành loại hung thú gì, vô cùng không hợp thói thường.
“Ba thiên phú, không có cái nào dùng được, trực tiếp lược bỏ, tỷ lệ chi phí - hiệu quả quá thấp.”
Ánh mắt Vương Bình lấp lóe, nhìn qua công pháp, võ học và kiếm ý.
Ba phần thưởng này, đều rất tốt.
“Nhưng mà…”
Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ, ánh mắt Vương Bình lại lấp lóe nhìn vào lựa chọn thứ bảy.
Kinh nghiệm nhân sinh, lựa chọn này, hắn đã từng chọn rồi.
Hắn biết rõ rằng việc chọn lựa chọn này, sẽ cho phép hắn trực tiếp trải nghiệm mô phỏng nhân sinh từ góc nhìn thứ nhất.
Khi đó, ý chí võ đạo sẽ càng thêm bền bỉ, kinh nghiệm luyện võ, kinh nghiệm chiến đấu, kinh nghiệm học công pháp võ học cũng hoàn toàn đồng điệu.
Cũng sẽ biết tất cả các chi tiết vấn đề bỏ sót trong văn bản mô phỏng.
Kinh nghiệm nhân sinh như thế, không thể nghi ngờ có lợi ích vô cùng lớn đối với hắn.
Càng không cần phải kể đến những lợi ích cho việc tu luyện võ đạo tiếp theo của hắn.
Lần này, hắn sống rất lâu, trải qua kiếp này, có thể trực tiếp học được công pháp Địa cấp hạ phẩm - Kiếm Nguyên công, võ học Địa cấp hạ phẩm– Ngự Kiếm quyết, cùng những loại võ học khác mà mình tu luyện trong mô phỏng.
Rất có khả năng, thuật luyện đan sẽ lại có tiến bộ.
Thậm chí hắn còn có thể nhận được tất cả cảm ngộ kiếm đạo mà mình hiểu ra, cũng có thể trực tiếp nắm giữ kiếm ý.
Có thể nói, lựa chọn ban thưởng kinh nghiệm nhân sinh này, tuyệt đối là lựa chọn tổng hợp tốt nhất ngoài tu vi ra, tỷ lệ chi phí - hiệu quả cao đáng sợ, cũng là lựa chọn mà xác suất đổi mới tương đối thấp.
Nhưng Vương Bình nhìn qua nội dung của lần mô phỏng này.
Hắn rất rõ ràng, bên trong lần mô phỏng này, hắn có quá nhiều tiếc nuối và hối hận, mấy lần chán chường, mấy lần suýt nữa nhập ma.
Kinh nghiệm nhân sinh sẽ khiến hắn cảm thấy như bản thân mình đã tự trải qua nhân sinh này, nhất định sẽ ảnh hưởng đến hắn, không chừng còn có khả năng khiến hắn nhập ma.
Dù sao, hắn cũng đã biết trước diễn biến trong tương lai nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn, không thể thay đổi, có lẽ ảnh hưởng mà hắn phải chịu còn lớn hơn hắn tưởng tượng.
“Phần thưởng này, không thể nghi ngờ là tốt nhất.” Vương Bình thì thào tự nói: “Nếu ngay cả chút mài giũa này cũng e ngại, cho dù có máy giả lập, ta cũng không thể có thành tựu quá lớn, tâm cảnh không theo kịp sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện. Giống như, trong lần mô phỏng này, cũng bởi vì vấn đề đạo tâm và tâm cảnh, hắn chậm chạp không thể đột phá đến Linh Nguyên cảnh.”
“Cho nên, ta không cần sợ hãi, mà phải lấy kinh nghiệm lần trải nghiệm nhân sinh này, trở thành sự mài giũa tốt nhất cho bản thân. Chỉ cần ta có thể ổn định tâm thần, tăng lên tâm cảnh thì sẽ có đại tạo hoá.”
Vương Bình nói xong lời cuối cùng, tinh thần trở nên kiên định, ánh mắt sáng ngời có thần.
“Hệ thống, ta lựa chọn 7 và 8.”
Ngay lập tức, Vương Bình nói thầm trong lòng.
Sau khi Vương Bình đưa ra lựa chọn, hắn cảm thấy ý thức thoáng cái đã xảy ra biến hoá.
Mọi thứ tiếp theo đều nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn, hắn nhìn mọi thứ từ góc nhìn thứ nhất, nhưng không thể thay đổi bất cứ điều gì, giống như một hồn ma.
Những gì một Vương Bình khác đã chứng kiến, niềm vui nỗi buồn, cảm ngộ tu hành, tất cả đều ở trong lòng hắn.
Cảm giác này, cực kỳ kỳ diệu.
Chẳng mấy chốc, hắn đã tận mắt trải nghiệm thương cảm ly biệt với Xích thôn, bàng hoàng đối với tương lai.
Tiếp đó, sau khi sống ở trấn Hắc Phong một năm, gia nhập Kiếm Linh tông trở thành khách khanh trưởng lão, nhận thức Bạch Thiên Hồng.
Từng hình ảnh lóe qua, khiến tâm thần Vương Bình xúc động rất lớn.