Cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo một cảm giác mát mẻ, nhưng trong lòng Từ Vận Niên lại chỉ có một sự nặng nề không thể tả. Mỗi lời của Vương Nhã như là một lời thúc giục nàng phải đối diện với những điều mà từ lâu nàng đã cố gắng trốn tránh. Dù nàng biết, không có cách nào có thể kéo dài thêm nữa, nhưng trái tim nàng vẫn không thể bình tĩnh nổi.
Vương Nhã đứng im lặng một lúc, nhìn vào đôi mắt đầy mâu thuẫn của Từ Vận Niên. Cô không hiểu rõ hết những gì đang diễn ra trong lòng nàng, nhưng lại cảm nhận được sự đau đớn và sự ngần ngại rõ rệt. Vương Nhã không muốn ép buộc, nhưng tình yêu của cô dành cho Từ Vận Niên đã đủ mạnh để khiến cô không thể im lặng thêm nữa.
"Vận Niên," Vương Nhã dịu dàng gọi, nhưng lần này có chút khẩn thiết trong giọng nói. “Mình không muốn cậu phải giấu giếm cảm xúc của mình. Nếu như có điều gì khiến cậu lo lắng, hay làm cậu cảm thấy sợ hãi, mình muốn cùng cậu vượt qua. Nhưng nếu cậu không thể chia sẻ với mình, mình không biết phải làm sao.”
Từ Vận Niên cảm thấy như có một vách đá ngăn cách hai người, một bức tường vô hình mà nàng không thể nào phá vỡ. Mọi lời nói của Vương Nhã đều như những nhát dao cắt vào trái tim nàng, những cảm xúc nghẹn ngào mà nàng không thể thốt ra. Cô ấy quá tốt, quá trong sáng, còn Từ Vận Niên lại chỉ là một vết nhơ, một bóng tối không thể rũ bỏ.
"Vương Nhã..." Cuối cùng, lời nói mà nàng đã cố kìm nén lâu nay thoát ra. Nhưng âm thanh của nó lại nhỏ đến mức chính nàng cũng không thể tin được. “Mình không... mình không xứng với cậu.”
Câu nói vừa thoát ra khỏi miệng, Từ Vận Niên cảm thấy một sự trống rỗng, một cảm giác buông xuôi mà nàng không hề mong muốn. Vương Nhã nhìn nàng, mắt mở to như không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT