Từ Vận Niên bước ra khỏi khuôn viên trường, lòng đầy những lộn xộn mà không thể giải thích. Những suy nghĩ hỗn loạn quay cuồng trong đầu nàng, từng hình ảnh về Vương Nhã, từng lời nói quan tâm ấy, lại khiến trái tim nàng như một cơn sóng dữ. Mỗi bước đi của nàng đều cảm nhận rõ sự nặng nề, như thể đang cố gắng thoát khỏi một thứ gì đó vô hình nhưng vô cùng mạnh mẽ, đang kéo nàng xuống vực sâu.
Nàng biết mình không thể cứ thế này mãi, không thể cứ giữ mọi thứ trong lòng mà không đối diện với nó. Nhưng ngay khi nghĩ đến việc thổ lộ với Vương Nhã, nàng lại thấy một cơn sóng cuốn lấy trái tim mình, nỗi sợ hãi quay lại đẩy nàng lùi xa. Làm sao có thể để người ấy hiểu được nỗi đau không thể chia sẻ này, làm sao để cô ấy biết rằng, sự dịu dàng của Vương Nhã, là thứ mà nàng không thể nào đáp lại trọn vẹn?
Từng câu hỏi ấy không ngừng gặm nhấm tâm hồn Từ Vận Niên. Mỗi khi nhìn vào ánh mắt Vương Nhã, nàng thấy mình như đang chìm đắm trong một tình yêu ngọt ngào nhưng cũng đầy nguy hiểm. Một phần trong nàng muốn nắm giữ, muốn giữ Vương Nhã gần hơn, nhưng phần khác lại sợ rằng nàng sẽ lại làm tổn thương cô ấy, như những lần trước. Những vết sẹo trong lòng nàng chưa bao giờ lành lại, và nàng sợ rằng một ngày nào đó, chính mình sẽ là kẻ phá hủy hạnh phúc của người mình yêu thương nhất.
Hôm nay, khi nhìn thấy Vương Nhã tươi cười cùng những người bạn, nàng không thể không cảm thấy một sự hụt hẫng. Cảm giác ấy chẳng khác gì một nhát dao sắc bén cắt vào trái tim nàng. Từ Vận Niên nhận ra rằng mình không chỉ lo sợ mất Vương Nhã, mà còn sợ rằng chính sự tổn thương mà nàng mang trong lòng sẽ đẩy cô ấy ra xa mãi mãi. Mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt, dường như là một lời nhắc nhở về khoảng cách không thể vượt qua.
Khi những người bạn bắt đầu trêu ghẹo Vương Nhã, Từ Vận Niên không thể không cảm thấy bất an. Cô ấy không hiểu, nhưng trong mắt Từ Vận Niên, mỗi lời nói ấy lại như một tấm gương phản chiếu lại chính những điều nàng không thể thổ lộ. “Mình và Vương Nhã chỉ là bạn thôi” – câu nói ấy vang lên trong lòng Từ Vận Niên như một tiếng thét tuyệt vọng, nhưng lại chẳng thể thoát ra.
Nàng đứng ở đó, nhìn Vương Nhã như thể một con người xa lạ, dù biết rõ từng góc cạnh của cô ấy. Mỗi hành động của Vương Nhã, mỗi sự quan tâm ấy, lại càng khiến Từ Vận Niên cảm thấy mình là một kẻ lạ lẫm, không xứng đáng. Làm sao nàng có thể mang đến cho Vương Nhã sự bình yên khi chính bản thân nàng còn không thể làm chủ được cảm xúc của mình?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play