Kinh đô nhuộm một màu đen tối mịt, đâu đó còn le lói chút ánh sáng đèn đường trên mấy con phố vắng. Chiếc xe chạy chậm trên con đường vắng, tài xế phía trước hỏi :" Bà chủ, bà có muốn đến Quan gia trước không? "
Người phụ nữ đó với mái tóc được chải bới gọn gàng, đính sau tóc một cái kẹp tóc hình liên hoa. Trên người bà là bộ sườn xám màu tím than cùng áo choàng lông dày, khuôn mặt bà ta tràn đầy mệt mỏi. Cổ bà ta đeo một sợi dây đặc biệt, là ngọc trai đen.
" Cứ đến đi "
Đôi mắt bà khép lại dưỡng thần, đi ngày đi đêm đến kinh đô không nghỉ ngơi khiến cho thần sắc bà có mấy phần kém đi. Nhưng trên cái gương nhan đó vẫn không được đường nét xinh đẹp thời trẻ, phỏng chừng quý phu nhân này cũng từng là một tuyệt sắc giai nhân.
Chuyến xe chạy dài trên con đường đến Quan gia, vẫn là cảnh vật tráng lệ của một trong những nhà tài phiệt ở kinh đô. Người gác cổng nhận ra biểu tưởng trên chiếc xe liền thông báo bên trên, chẳng mấy chốc cánh cổng cũng khai mở.
Bà Đại Hoa, quản gia của nhà họ Quan tiếp đón bà :" Tưởng phu nhân, nhiều năm không gặp rồi. Mời bà vào trong, đại tiểu thư đang đợi "
Hoa Lý Sảnh mỉm cười, song bước theo bà Đại Hoa :" Hôm nay tôi đến có mấy thứ chồng tôi muốn nhờ cậy Quan lão gia, ông ấy đâu? "
Mặt bà quản gia thoáng khó xử thì trên cầu thang đã vang tiếng giày cao gót, Quan Liễm Phượng mang quần áo ngủ và cái áo choàng lụa tối màu tôn lên nước da trắng tuyết, cô chậm rãi đi xuống đáp :"Tưởng phu nhân, cha tôi đã mất được một năm rồi "
Hoa Lý Sảnh thoáng vẻ ngạc nhiên, đưa đôi mắt quan sát Liễm Phượng :" Cô là...con gái của Quan lão gia sao? "
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT