Đau...
Cả người hắn giống như bị người ta dùng dao nhọn không ngừng cắt đi lớp thịt trên thân thể, để lại cơn đau thấu đến tim gan. Mi mắt hắn mở dần, cái đầu như lâu ngày mới được sử dụng ngoái nhìn ấm thuốc còn nghi ngút bên chậu lửa.
Hắn...không phải đã rớt xuống núi rồi sao? Cả người lại không thể cử động. Nhan nhi...phải rồi, Nhan nhi thế nào rồi?
Hắn vừa cựa người liền đau đớn đến mức kêu lên, nhìn thấy cả thân mình nằm trên giường tre, đôi chân không thể động đậy. Người trong nhà nghe tiếng liền chạy ra :"Cậu tỉnh rồi à? Tôi còn tưởng cậu không thể qua nổi nữa chứ."
Người đàn ông đó đỡ Dư Khiêm ngồi lên, hắn cũng không nhiều lời trực tiếp hỏi :"Đã xảy ra chuyện gì rồi? Sao tôi lại ở nơi này?"
Người đàn ông đó nói Dư Khiêm rớt xuống sườn núi cách đó khá xa, cả người còn treo trên một cái cây lớn. Cũng may hắn mạng lớn, nếu như không có ông ta đi ngang qua e rằng mạng cũng không nhặt về được.
Lưu lại nhà ông ấy chưa được bao lâu, hắn còn dự định sẽ nhờ người báo tin về Hạ Viên thành một tiếng nhưng chỉ một ngày sau đó hắc quân liền đánh tới. Ngang nhiên oanh tạc, Hoàng Dư Khiêm một chân bị thương không thể đi được đành nương nhờ một thôn dân chạy nạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT