Đến gần cuối tháng mười hai, bất kể là âm lịch hay dương lịch đều xem như là cuối năm, lễ này lễ nọ ùn ùn kéo tới, trước mắt sắp đến đông chí, Noel và tết tây. Đương nhiên đối với phần lớn dân chúng Trung Quốc mà nói, Giáng sinh cũng chẳng coi là ngày lễ đúng nghĩa, đặc biệt là thế hệ trước như mẹ Trần, bà nhiều nhất chỉ càm ràm một câu, người tuổi trẻ bây giờ chẳng biết suy nghĩ cái gì. Ven đường bày bán táo được đóng gói mười đồng một quả cũng có người mua, số tiền kia có thể vào siêu thị mua hai cân táo đỏ Phú Sĩ, đem về nhà ăn chẳng phải ngon hơn sao?
Bất quá đối với Trần Thiên Vũ thanh niên trai tráng, đặc biệt là trong lúc đang yêu cuồng nhiệt mà nói, ý nghĩa của hai việc đó lại bất đồng, đây chính là một ngày tốt để hẹn hò nha.
Trần Thiên Vũ từ sớm đã có chủ ý, muốn mượn cái áo vest tốt một chút. Hai mươi bốn tháng mười hai, Trần An Tu theo xe đi khu vực nội thành giao hàng cả nữa ngày, buổi trưa ăn cơm ở ngoài. Vừa mới về đến nhà, găng tay chưa kịp cởi xuống, Trần Thiên Vũ đã vội vàng từ bên ngoài chạy vào, “Anh, áo khoác đâu ạ?”
"Bên trái là tủ của anh, em biết thì tự lấy đi", hai anh em dáng người xấp xỉ nhau, hồi đó giờ lúc ở nhà thường hay mặc chung đồ, Trần An Tu sớm đã quen. Sau khi kết hôn, Trần Thiên Vũ thỉnh thoảng cũng chạy sang đây mượn một hai lần, nhưng không dám tùy ý giống trước nữa.
Trần Thiên Vũ quen cửa quen nẻo mở tủ quần áo, tây trang áo khoác mới của bộ sưu tập mùa đông năm nay được treo một hàng dài chỉnh tề. Cậu hâm hộ huýt sáo một tiếng, cầm lấy cái áo khoác màu xám tro ướm lên người thử một chút, cảm thấy rất được, chẳng nhìn thêm nữa, đóng tủ lại rồi ra ngoài.
Liên tục nhiều ngày chưa được nghỉ ngơi tốt, Trần An Tu lúc này có chút mệt mỏi, hắn tự rót cho mình ly nước, sau đó nằm vật ra sô fa nhắm mắt dưỡng thần. Nghe tiếng Trần Thiên Vũ đi ra, mở mắt ngồi thẳng lại quan sát thằng em từ trên xuống dưới một lần, nói: "Ăn diện chỉnh chu dữ vậy, lễ giáng sinh có sắp xếp gì rồi à?", tóc cũng mới cắt xong.
Trần Thiên Vũ vỗ vỗ lên áo khoác trên người, mặt mày hớn hở nói, “Trước tiên là đi ăn cơm Tây, sau đó trải qua một đêm lãng mạn, anh chẳng có cơ hội hưởng thụ đâu. Anh cả, em mặc bộ này thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT