Diệp Hoan từng thấy nộp thóc công, các chú các bác kéo một xe lương thực đến trấn xếp hàng nộp thóc công. Chẳng trách người nông thôn đều muốn vào phố, ở quê chăm chỉ làm ruộng, quả thực không làm giàu được.
Sau khi ăn trưa, Diệp Trường Vinh đội mũ rơm, lại đi giúp ông cụ cắt một xe hương bồ về. Ông cụ định đợi phơi khô hương bồ rồi đan tấm chiếu cói trải trên giường mới.
Ba đứa nhỏ sinh ba được bà nội Diệp sắp xếp ngủ trưa một lúc, Diệp Hoan theo thường lệ luyện công học tập. Cô lén lút uống suối Âm Dương, nằm trên giường vận hành công pháp.
Nếu nói ra, bây giờ cái mà Diệp Hoan học nhanh nhất chính là phần “sơn”, cô học công pháp tiến triển nhanh nhất. Bởi vì Diệp Hoan chỉ cần hiểu ý nghĩa của công pháp, dựa theo tranh minh họa vận hành công pháp, lần lượt tiến hành là được. Mỗi lần công pháp thăng cấp, đều có pháp quyết tu luyện mới, còn có tranh minh họa đi kèm. Công pháp ba tầng đầu là dễ học nhất, Diệp Hoan lại là đạo thể bẩm sinh, bây giờ đã liên hệ tới tầng thứ hai đỉnh phong, cô cảm thấy cô rất nhanh sẽ đột phá chướng ngại tiến vào tầng thứ ba.
Sau khi đột phá tầng thứ ba, nghe nói có thể mở mắt Âm Dương, có thể nhìn thấy một số thứ mà người thường không nhìn thấy, ví dụ khí vận, khí tràng,…Diệp Hoan vô cùng tò mò…May mà không thể nhìn thấy quỷ, nếu mắt Âm Dương khiến người ta nhìn thấy quỷ, vậy Diệp Hoan thà không mở mắt Âm Dương. Cô rất nhát gan, không muốn nhìn thấy các loại quỷ ma.
Đợi sau khi Diệp Trường Vinh làm xong, định về trấn sớm, ông còn tìm người khác có chút việc.
Diệp Trường Vinh hỏi ba đứa trẻ đã ngủ dậy: “Các con ở nhà bà nội hai ngày hai theo cha về?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT