Đợi sau khi Diệp Đông và Diệp Nam thức dậy, Kỷ đạo trưởng nói chỉ điểm hai đứa học võ, hai đứa trẻ vừa nghe thấy đã hưng phấn, ngoan ngoãn đứng tấn theo lời đạo trưởng, nhưng thời gian kéo dài, hai chân không chịu nổi, thậm chí Diệp Nam còn muốn lười biếng không luyện nữa.
Nếu Kỷ đạo trưởng đã đồng ý với Diệp Trường Vinh, dĩ nhiên sẽ nói lời giữ lời, dạy họ chút bản lĩnh thật. Muốn học bản lĩnh không nghe lời làm sao mà được, thế là hai anh em bị phạt, mỗi người cầm nửa chậu nước tiếp tục đứng tấn.
Diệp Đông và Diệp Nam thấy Kỷ sư phụ vô cùng nghiêm khắc, không làm tốt sẽ bị phạt, không dám tùy tiện làm bừa nữa, ngoan ngoãn luyện theo lời ông đạo trưởng. Chỉ là bọn họ bắt đầu nhăn mặt, bày ra dáng vẻ không tình nguyện để Diệp Hoan nhìn thấy. Vẫn là nghe Diệp Hoan dỗ chúng, buổi tối bảo mẹ nấu đồ ngon cho chúng, chúng mới lộ ra nụ cười.
Một buổi chiều nhanh chóng trôi qua bằng việc học tập huấn luyện của ba đứa trẻ.
Đợi Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa về, nhìn thấy ba đứa con theo Kỷ sư phụ học bản lĩnh, không khỏi gật đầu, vô cùng vui mừng. Chuyện mà ba mẹ mong mỏi nhất đại khái chính là hi vọng sau này con mình có thể có tiền đồ. Muốn có tiền đồ, còn phải có bản lĩnh bước ra đời mới được, hoặc là học giỏi sau này thi đỗ đại học tốt tìm công việc tốt, hoặc là có kỹ nghệ…
Tuy Kỷ đạo trưởng không đồng ý ở nhà Diệp Hoan nhưng lại đồng ý ăn cơm ở nhà cô. Bởi vì Kỷ sư phụ không muốn nấu cơm, chi bằng ăn ở nhà Diệp Hoan cho bớt việc.
Đợi Kỷ sư phụ ăn cơm tối ở nhà Diệp Hoan xong, mặc kệ sự níu kéo của Diệp Trường Vinh, ông ấy chuồn về đạo quán trên núi Phượng Hoàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT