Diệp Hoan không có gì để nói với ông bà nội, sáng nay luôn rảnh rỗi không có gì làm, Diệp Đông và Diệp Nam khó khăn mới về một lần, đã sớm ra ngoài tìm bạn chơi, Diệp Hoan chê nóng không muốn ra ngoài, hơn nữa cô cũng không thể chơi cùng đám nít ranh được, bèn ở trong nhà ngây ngốc (thực ra đang học tri thức trong đầu).
May mà sau khi bác gái và chị Tiểu Liên về, cô còn có thể nói chuyện với họ, nếu không cô thật sự muốn bảo cha dẫn cô về nhà sớm một chút.
“Bác nhớ Hoan Hoan thích ăn mì sốt, vừa hay bác tiện tay hái được một nắm rau dại, đợi lát nữa dùng rau dại và trứng gà làm sốt, cho Hoan Hoan ăn nhiều thêm một chút.”
“Cảm ơn bác gái.”
“Vẫn là mẹ cháu biết dạy con, dạy cháu rất lễ phép, luôn nói cảm ơn.” Vương Tú Chi vừa nhào bột vừa nói chuyện với Diệp Hoan.
Diệp Hoan cười.
Diệp Chi thích sờ đầu của Diệp Hoan nói: “Sao chị phát hiện lần này em tới ngoan ngoãn hơn nhiều, trước đây đều theo Đông Đông Nam Nam ra ngoài chơi, chưa tới giờ ăn cơm cũng không biết về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT