“Chúng ta đi thôi”
Không biết ai trong sáu người quay đầu chạy đi đầu tiên, năm người còn lại vội vàng chạy theo.
Hà Thanh Thanh lúc này liếc mắt nhìn người thiếu niên nâng nàng dậy một cái rồi vội vàng cúi đầu xuống, giống như bị ánh mặt trời chói chang làm cho bỏng rát khuôn mặt vậy.
Nàng lo đối phương nhìn thấy mặt mình sẽ hoảng sợ nên liền lấy tay áo che lại, xoay người đi tìm chiếc mũ che mặt.
Mới vừa rồi do mọi người cũng vội vàng chạy loạn, chiếc mũ che mặt bị Lưu Thiên Hàn hất văng trước đó cũng bị đám đông đá tới dẫm đi, sớm đã rách nát tơi tả, dính đầy bùn đất cùng dấu chân.
Tuy vậy nàng vẫn cuống quít cầm lấy đội lên đầu, tựa như người chết đuối vớ được cọc gỗ vậy.
“Chậm đã”, Hà Thanh Thanh nghe thấy thiếu niên kia nói, không khỏi đứng sững tại chỗ, toàn thân phát lạnh.
Nhưng lời nói này lại không phải đang nói với nàng.
Sáu người đang chạy phía trước đồng loạt quay đầu lại. Giờ phút này, bọn họ càng nhìn Tống Tiềm Cơ càng cảm thấy giống như gặp ma giữa ban ngày vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT