Chung Nguyên tỉnh dậy, nàng chậm rãi mệt mỏi nhắm mắt lại, sau đó lại mở mắt ra lần nữa, Chung Nguyên trở lại với bộ dáng vui tươi hằng ngày. Bạch nhũ mẫu thấy nàng tỉnh dậy lập tức nhẹ nhàng giúp nàng về sinh cá nhân, thay y phục , chải đầu. Ngồi nhìn hình ảnh phản chiếu qua tấm gương đồng mờ nhạt Chung Nguyên lên tiếng hỏi :
“Bạch nhũ mẫu, phụ thân ta đâu?”
Bạch nhũ mẫu vừa nhẹ nhàng chải tóc cho nàng cung kính trả lời:
“ thưa tiểu thư, thừa tướng đại nhân đi thượng triều từ sớm rồi, lúc đi ngài ấy có phân phó , hôm nay cho phép tiểu thư đến thái úy phủ cùng chơi với công tử Lý Ngọc”
Nghe đến có thể đến lý phủ, mắt Chung Nguyên có chút sáng lên, nàng vội vàng hỏi lại:
“Thật không!?”
Bạch nhũ mâu gật đầu chắc chắn, Chung nguyên vui sướng thay quần áo, nàng rất muốn ra ngoài chơi nên rất vui vẻ. Bạch nhũ mẫu nhẹ giọng cẩn thận hỏi Chung Nguyên:
“Tiểu thư người có ăn sáng không”
Chung Nguyên ngẩn người, nàng nhẹ nhàng lắc lắc đầu nhỏ, giọng có chút khàn đi:
“Không, ta…không..muốn ăn”
Bạch Nhũ mẫu cúi đầu, dùng tay lau nước mắt, *dù tiểu thư có muốn ăn, thì thừa tướng đại nhân cũng chưa về…*
“Vâng..”
Bạch nhũ mẫu phân phó hạ nhân chuẩn bị xe ngựa, bà hôm nay cũng theo Chung Nguyên ra ngoài, Chung Nguyên ngồi trong xe ngựa vô cùng háo hức mà chờ đợi, xe ngựa xa hoa vội vàng lăn bánh.
Phía bên phủ Thái Úy, lý phu đã nhân nhận được thư của thừa tướng phủ, nàng quay sang Lý Ngọc đang ngồi chán chết mà chọt chọt chén thức ăn, lên tiếng:
“Ngọc nhi, hôm nay Chung Nguyên sẽ đến phủ chơi với con nha~”
Lý Ngọc đang chán nản bỗng có sức sống hẳn, hắn vô cùng kích động, cả người háo hức, vui vẻ mà trả lời:
“Thật sao mẫu thân!?? Huynh đệ tốt của con hôm nay nhớ con đã đến thăm con rồi sao!!!”
Lý phu nhân và đám nha hoàn nhìn thấy bộ dáng phấn khích muốn nhảy lên của hắn thì bật cười, Lý Ngọc lễ phép đứng dậy nói:
“Mẫu thân con về phòng trước!”
Lý phu nhân gật đầu đồng ý, Lý Ngọc vui vẻ chạy như bay về phòng, hắn lập tức ra lệnh cho đám nha hoàn lấy hết đống đồ chơi quý báu của hắn ra, hắn muốn chia sẻ với “huynh đệ” của mình, sau đó Lý Ngọc thay một bộ y phục đẹp nhất, đến trước cửa phủ mà ngóng trông.
Chung Nguyên khi đến phủ Thái úy được bạch nhũ mẫu cẩn thận bế xuống xe ngựa, nàng ngẩng đầu lên đã thấy một tiểu nam hài quần áo sặc sỡ, cả người đều phát ra ánh sáng vàng chói mù mắt, khóe miệng lập tức co giật, Lý Ngọc xa xa đã thấy xe ngựa nhà Thừa tướng háo hức đến mức nhảy lên, vẫy vẫy tay liên tục. Bạch nhũ mẫu nhẹ nhàng đặt Chung Nguyên xuống, Lý Ngọc chạy đến vui vẻ mà nắm tay nàng, nở một nụ cười ngốc nghếch.
“Huynh đệ tốt đến rồi, mau vào trong ta có rất nhiều đồ thú vị muốn cho ngươi xem”
Chung Nguyên như bị lây nhiễm bởi tâm trạng vui vẻ kích động của hắn, nở nụ cười. Nàng không hất văng cánh tay đang bị Lý Ngọc nắm ra, chỉ gật gật đầu đồng ý. Lý Ngọc vui vẻ nắm tay Chung Nguyên chạy vào phòng. Lý phu nhân đang ngồi yên tĩnh uống trà thấy hai đứa nhỏ thần sắc rạng rỡ vui vẻ tiến vào. Nàng nhìn Lý Ngọc bộ dáng vui vẻ thầm nghĩ *Ngọc nhi mấy hôm nay lúc nào cũng bộ dáng u buồn cả ngày chỉ quanh quẩn trong phủ, hôm nay khó có lúc trong vui vẻ đến thế* . Chung Nguyên bước vào lễ phép chào:
“Chung nhi xin chào lý phu nhân”
Lý ngọc vui vẻ chạy đến bên nàng kích động đến sắc mặt hồng hông:
“Mẫu thân, nẫu.. thân. Chung Nguyên huynh đệ đến rồi”
Lý ngọc vui đến mức nói lắp, lý phu nhân yêu thương mà xoa đầu hai đứa nhỏ, nàng nhẹ nhàng lên tiếng:
“Tiểu Chung nhi và Ngọc nhi phải hòa thuận chơi cùng nhau nha~”
Cảm nhận được hơi ấm trên đầu Chung Nguyên dễ chịu nhắm mắt, lý ngọc ở bên chờ không nổi nữa nắm lấy tay Chung Nguyên chạy đến hậu viện chơi, lý phu nhân thấy hai đứa nhỏ chạy đi lắc lắc đầu cười khẽ.
Lý ngọc kéo Chung Nguyên đến giới thiệu những đồ chơi yêu thích của mình, Chung Nguyên cũng tò mò cầm từng thứ lên hỏi, lý ngọc kế bên không ngừng mà giới thiệu. Cảnh tượng vô cùng náo nhiệt . đám người hầu thấy thiếu gia lần đầu có bạn cũng rất vui mừng, từ nhỏ Lý Ngọc đã hiếu động và rất tinh nghịch là một tiểu bá vương ưu thích quậy phá, đám nhóc con cùng tuổi chơi với hắn đều bị hắn chọc cho khóc lớn, từ đó dần dần không có ai dám đến gần vị đại ma vương này nữa, thấy hắn đều lãng tránh, không thì yếu đuối khép nép, lý ngọc cũng lười chơi với những kẻ như thế nên từ đó đến nay không có một người bạn nào.
Lý Ngọc và Chung Nguyên thật sự rất hợp tính cách nhau, cả hai đều là người có thân phận tôn quý, dám nghĩ dám làm, và đặc biệt cả hai cùng có ngạo khí, tính cách hợp đến mức chỉ cần nhìn vào nhau là có thể hiểu đối phương muốn nói gì. Cả hai tiểu bá vương cùng chơi với nhau phá đến gà bay chó chạy, tất cả mọi người đều ngầm gọi hai người là ‘Song tinh hỗn thế’, nghĩa cũng như cái tên chính là * hai ngôi sao làm khuấy đảo thế gian, náo động bắt kham, khi kết hợp thì không ai có thể ngăn cản nổi.*
Lý ngọc và Chung Nguyên chơi đến vô cùng vui vẻ, cả hai cùng nhau đuổi theo bắt bướm, bắt cá cảnh quý trăm lượng vàng mà thái úy đại nhân cất công nuôi dưỡng lên nướng ăn, lấy bút lông vạn lượng hoàng kim ra vẽ lên giấy tuyết liên hương 300 lượng vàng, vẽ nguệch ngoạc các tác phẩm chó, mèo, chim . đám gia đinh và nha hoàn theo sau suýt thì ngất xỉu với sự phá của của hai đứa nhỏ. Đến giờ dùng cơm cả hai mới hài lòng mà ngừng vẽ, cuộn hai bức tranh lại phân phó đám người hầu cầm theo, đám nha hoàn nhanh nhẹn giúp hai vị tiểu chủ lau tay, chỉnh trang lại sau đó dẫn họ đến bàn ăn.
Trên bàn ăn tràn đầy các món ngon, thơm phức nóng hổi, thái Úy đại nhân đã thượng triều về ông đang ngồi cùng Lý phu nhân nhỏ giọng thảo luận, thấy Chung Nguyên và lý ngọc bước vào nhẹ gọng hỏi :
“hôm nay hai đứa chơi có vui không”
Lý Ngọc thấy phụ thân, vui vẻ nhảy chân sáo đến trước mặt ông, hào hứng kể những chuyện hôm nay, Chung Nguyên cũng vui vẻ mà gật gật đầu nhỏ không ngừng, lý Ngọc vui vẻ mà lấy ra ‘tác phẩm’ mà mình với Chung Nguyên vẽ ra tặng cho thái úy đại nhân, ông giật mình nhận lấy, có chút cảm động, Lý phu nhân một bên cầm bức họa một bên tấm tắc khen ngợi:
“Bức tranh thật đẹp, rất có thẩm mỹ, nét vẽ cũng rất tinh tế phóng khoáng”
Một đám nha hoàn phía sau vô cùng cạn lời mà suy nghĩ
*phu nhân bức tranh nguệch ngoạc đó không có một tí nào liên quan đến “tinh tế” mà người nói a*
Cả bốn người cùng nhau dùng bữa, sau khi dùng bữa xong cái bụng nhỏ Chung Nguyên no căng, trên bàn ăn liên tục được cả nhà ba người chăm sóc, gắp thức ăn liên tục cho chung nguyên, nhất là Lý Ngọc gắp đồ ăn đến nghiên mà bỏ vào chén cho Chung Nguyên, Chung Nghệ không lãng phí, nàng ăn đến mức no căng, nhìn không khí hạnh phúc của một nhà ba người trong lòng bỗng có chút chua xót, nàng cũng muốn được cả phụ mẫu quan tâm…