Được rồi, vì để anh cả nhà mình có thể yên tâm thoải mái tiếp thu cái danh ngạch này mà Cố Tri Ý cũng nhận.
“Được, nếu cha đã nói như vậy thì một tháng đưa em một phần ba đi, khi nào đưa cho em đủ 500 thì tiền lương của anh cả để trong nhà dùng là được.”
Cố Tử Mộc lập tức phản đối: “Em gái. mỗi tháng anh đưa em một nửa, đưa khi nào đủ 800 thì thôi.”
Đừng nhìn ngày thường Cố Tử Mộc rất ít nói chuyện, nhưng lại có cái tính tình bướng binh như thế này đó, cũng không phải ai cũng dễ dàng thay đổi được.
Cuối cùng vẫn là Cố Khôn ra quyết định thay, đưa đủ 800 cũng coi như là mua lại cái danh ngạch này. Xưởng chế biến thịt nằm ở trong đông đảo các nhà máy của nhà nước, cũng xem như tương đối nhiều phúc lợi. Làm ở đó một tháng có mười bảy khối năm mao tiền lương.
Ngày thường còn có thể lấy một ít thịt mà nhà xưởng bỏ lại không bán, cơm nhà ăn cũng tốt hơn nhiều so với những nhà máy khác.
Nếu không thì sao lại có nhiều người chen nhau vỡ đầu để vào xưởng chế biến thịt như vậy chứ? Nhưng cái danh ngạch xưởng chế biến thịt này cũng không phải dễ đi vào như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play