“Ông nó à, việc này thì tôi cũng không có ý kiến gì, đều là con cái nhà mình nên lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng đều là thịt hết mà. Chẳng qua là tôi sợ đến lúc đó vợ lão nhị sẽ có ý kiến, hiện tại con bé đang mang thai nên náo loạn cũng không hay lắm.” Lưu Ngọc Lan vẫn có chút lo lắng về Lâm Tú Mai bên kia, mấy tháng nữa sinh rồi mà lúc này còn náo loạn thì cũng không tốt.
Cố Khôn hít một hơi thuốc, nói: “Bà dặn dò lão nhị dừng nói gì với vợ nó về chuyện này đi, đến lúc đó chúng ta cứ nói với bên ngoài là lão đại tự mình mua được vị trí công nhân chính thức này.”
“Tôi nói với lão nhị rồi, thằng bé cũng là đứa biết đúng mực mà.” Lưu Ngọc Lan đáp.
Hai người cũng không nói cái gì nữa mà chỉ chờ ngày mai Cố Tri Ý về rồi thương lượng cụ thể sau.
Ngày hôm sau, bởi vì biết Cố Tri Ý muốn tới nhà nên mọi người đã cố ý để hai người con dâu ra ngoài trước, vì vậy cho nên lúc Cố Tri Ý dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo về nhà thì cũng chỉ thấy cha mẹ mình và hai người anh trai.
“Cha mẹ, anh cả, anh hai, mọi người đều ở nhà à?” Cố Tri Ý vừa đẩy cửa ra thì nhìn thấy cả gia đình mình đều đang ở trong phòng.
“Biết con sẽ tới nên mọi người đều đang chờ con đấy.” Lưu Ngọc Lan bê một cái ghế ra cho Cố Tri Ý ngồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play