Cố Tri Ý coi như là đã nhìn ra, thầm nghĩ hai người này không hổ danh là cha con, cả hai đều nhiệt tình y như nhau.
Mà Đại Bảo đang đứng một bên nhìn thấy mẹ tới cứu mình thì lập tức tiến lên ôm lấy Cố Tri Ý.
“Này, đồng chí Tiểu Cố, đứa nhỏ này là con nhà cháu đấy à?” Lúc này Chu Khang Đức mới phản ứng lại.
Thảo nào trước đó đứa bé này vẫn luôn dò hỏi thông tin của mình, ông còn tưởng rằng thằng bé thực sự cảm thấy hứng thú với mình nữa chứ. Chậc chậc, già đầu rồi mà vẫn bị một đứa trẻ lừa. Chẳng qua là ông cũng không khó chịu gì hết, còn cảm thấy rất thú vị. Đứa bé đúng là một đứa nhỏ thông minh nhanh nhẹn, xem ra Tiểu Cố dạy dỗ con mình cũng không tệ.
“Đúng vậy, Chu lão đồng chí. Đây là hai đứa con trai nhà cháu, còn có một bé nữa đang ở nhà.” Cố Tri Ý giới thiệu qua cho ông nghe.
Lâm Quốc Bình và Lâm Thanh Bách cũng biết đây chỉ là hiểu lầm nên quay sang nói với Cố Tri Ý một tiếng rồi đi về nhà.
“Đi đi đi, mọi người đi tới nhà cháu thôi.” Cố Tri Ý vội mời họ tới nhà mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play