“Chỉ là chút thịt mà thôi, trong nhà chị còn nhiều lắm. Cố đồng chí à, lần trước nếu không nhờ em thì không biết ba chị có thể tránh được một kiếp nạn này hay không nữa.” Gương mặt Chnu Thu Nguyệt vẫn còn có chút sợ hãi.
Thật ra Cố Tri Ý cũng không định tham công lao gì cả, rốt cuộc chuyện này cũng đều là công của không gian hệ thống hết. Thế nhưng cô cũng không thể nói ra chuyện này được, vì vậy cô chỉ im lặng không nói gì.
Sau khi hàn huyên một lúc lâu, Chu Khang Đức mới bắt đầu nói ra mục đích tới thăm nhà hôm nạry: “Là thế này đồng chí Tiểu Cố ạ, cháu đã cứu cha con chú nên chú nhất định phải cảm ơn cháu đàng hoàng. Đúng rồi, chú quên mất chưa giới thiệu, chú là xưởng trưởng của xưởng chế biến thịt tại huyện Phong của chúng ta. Chú và con gái chú đã thương lượng qua rồi, đưa tiền hay tặng lễ gì đó đều quá khuôn sao. Ơn cứu mạng sao có thể đáp lễ qua như vậy được, đúng chứ? Vì thế chủ và Thu Nguyệt quyết định sẽ tặng cháu một vị trí công nhân chính thức trong xưởng chế biến thịt coi như là để cảm ơn. Nhưng cháu đừng nghĩ nhiều nhé, bọn chú chỉ định cảm ơn một chút thôi chứ không dùng một vị trí công nhân để miễn trừ ân tình đâu, nhà họ Chu của chú không phải là loại người vong ân phu nghĩa như vậy.”
Sau khi nghe ông nói xong hết, Cố Tri Ý hơi có chút ngây ngốc. Đang yên đang lành sao lại tặng một vị trí công nhân chính thức cho cô vậy? Hơn nữa cô còn cho rằng họ định làm vậy để miễn trừ toàn bộ ân tình lần này, thế những người ta lại nói đây chỉ là cảm ơn một chút thôi?
“Chú Chu à, hai người quá khách khí rồi. Không phải chú nói đây đều là duyên phận hay sao? Đã là duyên phận thì không cần phải tặng quà cáp gì hết, vị trí công nhân chính thức này thực sự là quá quý giá rồi.” Cổ Tri Ý vội lên tiếng chối từ.
Ngay cả Cố Tri Ý không phải người của niên đại này cũng biết vị trí công nhân chính thức trong huyện thành quan trọng đến bao nhiêu, có vài người thành phố tiểu hết tiền bạc tích cóp trong nhà cũng không thể mua nổi một vị trí công nhân chính thức ấy chứ. Vị trí này bỗng nhiên được đưa tới tận cửa, Cố Tri Ý theo bản năng mà từ chối ngay.
Hai cha con Chu Khang Đức không nghĩ rằng cơ hội tốt như vậy đã đặt ngay trước mặt rồi mà đồng chí Tiểu Cố cũng có thể nghiêm túc từ chối được. Ở niên đại này thì một vị trí công nhân chính thực thực sự vô cùng quý giá, không nghĩ rằng người ta ngay cả mắt cũng không chớp một cái mà từ chối ngay. Nghĩ như vậy, hai người càng quyết tâm muốn qua lại thân thiết với Cố Tri Ý hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play