Cố Tri Ý sờ sờ đầu Đại Bảo: “Em trai không đáng thương đâu. Bây giờ em trai chỉ có thể uống sữa thôi, chờ đến khi em lớn như các con thì sẽ có thể ăn đồ ăn bình thường.”
Cuối cùng, Đại Bảo và Nhị Bảo cái hiểu cái không mà gật gật đầu, Cố Tri Ý cũng không để hai đứa trông Tam Bảo nữa. Thấy hai mắt Tam Bảo đã díu lại, cô dứt khoát ru bé ngủ rồi đặt vào trong không gian cho Mông Mông trông nom, dù sao cũng không thể lãng phí công năng này được.
Cố Tri Ý bên này đang bận rộn chăm con, còn một bên khác thì thanh niên trí thức Vương Dương đang kéo lê thân thể gầy yếu đi tới huyện thành. Thật vất vả anh ta mới đi tới được huyện thành, sau khi tìm được căn nhà mà chồng Cố Xảo là Trần Tuấn Nhẫn thuê thì dứt khoát ngồi xổm ở ven đường.
Từ thôn Phúc Lâm thôn đi tới huyện thành tốn tận nửa ngày, Vương Dương vừa mới ngồi xuống nghỉ ngơi một chút thì trùng hợp đụng phải Cổ Xảo lớn bụng đang ra khỏi nhà. Vốn dĩ anh ta cũng chỉ muốn đến huyện thành để thử vận may, ai ngờ lại gặp được thật.
Chẳng qua Vương Dương cũng biết lúc này không thể lập tức đi lên nên chỉ đành đi theo Cố Xảo tới một cái ngõ nhỏ tương đối hẻo lánh, nhìn thấy xung quanh không có ai mới lại gần Cố Xảo.
Gần đây, bởi vì bụng Cố Xảo đang càng ngày càng lớn nên số lần ra khỏi nhà cũng ít hơn rất nhiều. Hôm nay đúng lúc cô ta thèm ăn nên muốn đi tới Cung Tiêu Xã mua vài quả mơ để ăn, ai biết trước mặt bỗng nhiên có một người đàn ông quần áo rách nát xuất hiện.
Lúc Cố Cảo đang định mở miệng răn dạy thì nghe được một giọng nam quen thuộc: “Xảo Xảo, là anh đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play