Lâm Xuận Lệ có chút giật mình, không nghĩ rằng em gái này lại muốn mua nhiều như vậy. Xuất phát từ ý tốt, chị vẫn nhắc nhở một câu: “Tiểu Ý à, em cũng biết ở niên đại này thì những thứ kia sẽ là củ khoai lang nóng phỏng tay mà. Em có chắc là mình có thể giấu kỹ không?”
“Yên tâm đi, chị Xuân Lệ.” Cố Tri Ý dám khẳng định nếu giấu những thứ đó ở tromng không gian thì ngay cả ông trời tới đây cũng không tìm nổi.
Lâm Xuân Lệ nghe thấy cô nói như vậy thì cũng không nói thêm cái gì nữa, đứng dậy nhìn Cố Tri Ý: “Vậy chị về nhà nói lại cho vị kia nhà chỉ một chút. buổi tối bọn chị sẽ qua đây nhé.”
Cuối cùng, cô vẫn đưa mấy viên kẹo sữa thỏ trắng kia cho Lâm Xuân Lệ, lần này chị cũng không chối từ mà cầm kẹo rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Hai anh em Đại Bảo và Nhị Bảo đều đã nhảy đến mệt mỏi, vừa nãy nhìn thấy Cố Tri Ý cầm kẹo sữa thì càng không còn tâm tư nào để hát hát nhảy nhảy nữa. Lúc này, thấy khách đã đi rồi thì hai người lập tức hóa thân thành yêu tinh dính người trong nháy mắt, “Mẹ ơi mẹ, cái kẹo sữa kia ăn ngon lắm đấy mẹ!”
Cố Tri Ý liếc mắt nhìn hai nhóc con một cái. Chậc, đám nhóc này còn biết chơi trò muốn nói lại thôi nữa à? Cô bình tĩnh hỏi lại: “Đúng vậy, không phải là các con đã từng ăn rồi à?”
Thấy dáng vẻ thờ ơ của mẹ mình, Nhị Bảo chỉ đành lựa chọn ăn ngay nói thật: “Vậy mẹ ơi, con có thể ăn thêm một viên nữa không ạ? Chỉ một viên thôi!” Vừa nói cậu bé vừa giơ một ngón tay lên, tỏ vẻ mình thật sự chỉ ăn đúng một viên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play