Đương nhiên là Vương Dương có nghe ra sự mất kiên nhẫn trong giọng nói của Cố Xảo, nhưng vì nghĩ Cố Xảo vẫn còn hữu dụng nên anh ta cũng không nói gì.
Hai người mang hai tâm tư khác nhau rời khỏi ngõ nhỏ. Vương Dương lấy được tiền nên cảm thấy rất mỹ mãn mà rời đi, còn trong lòng Cố Xảo lại thầm oán hận đáng lẽ ra hôm nay mình không nên bởi vì tham ăn mà ra ngoài mua đồ. Xem ra từ giờ đến lúc sinh đứa nhỏ xong cô ta không nên ra ngoài quá nhiều thì hơn.
Bên này, Vương Dương cầm mấy đồng tiền suốt đêm quay về thôn.
Mùa đông trời tối rất nhanh, đến tận tối mịt Vương Dương mới về tới chỗ ở của thanh niên trí thức. Đúng lúc này có một thanh niên trí thức tỉnh dậy đi WC, nhìn thấy đến giờ này Vương Dương mới trở về thì chỉ cho rằng anh ta lại đi vụng trộm với phụ nữ nên cũng không để trong lòng.
Khoảng tám chín giờ tối, cơ bản là mọi người trong thôn đều đã đi ngủ hết nên Lâm Xuân Lệ lặng lẽ dẫn theo chồng chị là Lâm Đương Dũng cõng một cái sọt lặng lẽ đi tới nhà Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý thấy thời gian cũng đã khá muộn, cảm thấy Lâm Xuân Lệ và chồng chị ấy chắc hẳn là sắp tới nên chuẩn bị đi ra mở cửa.
Không nghĩ rằng cô vừa mới bước ra khỏi nhà thì cổng lớn ngoài sân đã bị gỗ vang nhè nhẹ, giọng nói của Lâm Xuân Lệ xuyên thấu qua khe công truyền vào trong: “Tiểu Ý, là chị đây.” Lâm Xuân Lệ nói xong còn khẩn trương nhìn nhìn xung quanh một lượt xem có người nào khác hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT