Tiểu nhị vội nói: “Chúng ta mở cửa làm buôn bán, sẽ gặp được muôn hình muôn vẻ kiểu người, Mộ tiểu thư không cần tức giận!”

Mộ Vân Điệp nhíu mày: “Ta không tức giận, chỉ là đáng tiếc Kỷ ca ca học vấn tốt như vậy, thế nhưng cam nguyện ở tại địa phương nhỏ bé này!”

Mộ Vân Điệp nói xong, xoay người vào bên trong sân.

Tống Đoàn Viên rời khỏi cửa hàng Kỷ gia, nghênh diện liền gặp được Kỷ Trường An.

Ở bên cạnh Kỷ Trường An có một người, Tống Đoàn Viên nhận ra, là nghĩa tử Lữ Bình của Lữ dâm tặc kia.

“Ta đã tới nhà, Lữ cử nhân không cần đưa nữa!” Kỷ Trường An cười nói với Lữ Bình.

Lữ Bình nhìn thoáng qua cửa hàng Kỷ gia, cười tủm tỉm nói với Kỷ Trường An: “Bằng tài học của Kỷ công tử, cửa hàng nho nhỏ này đúng là ủy khuất ngài!”

Kỷ Trường An cười nói: “Sinh không gặp thời, có tài nhưng không gặp thời, cũng là không có cách nào khác!”

Lữ Bình gật gật đầu: “Kỷ công tử không cần sốt ruột, tổng hội sẽ có cơ hội, nghĩa phụ ta rất thưởng thức Kỷ công tử!”

Kỷ Trường An gật gật đầu.

Tống Đoàn Viên ở bên cạnh nghe, không nhịn được sửng sốt một chút, nhanh chóng nghĩ tới cái gì.

Chẳng lẽ người tối hôm qua ở cùng Kỷ Trường An chính là Lữ dâm tặc?

Trách không được nàng cảm thấy không đúng chỗ nào, hóa ra là người kia!

“Ngươi đang đợi ta sao?” Bên tai đột nhiên vang lên âm thanh của nam nhân, Tống Đoàn Viên sửng sốt, sau đó mới ngẩng đầu, lại nhìn thấy Kỷ Trường An cười nhạt đứng ở trước mặt nàng.

“Ta tới trả lại tiền cho ngươi!” Tống Đoàn Viên nói, lấy tiền ra.

Kỷ Trường An nhìn túi tiền kia một cái: “Thật không khéo, ta không mang giấy nợ!”

Tống Đoàn Viên sửng sốt, nhìn nhìn cửa hàng kia: “Kia chẳng phải là nhà ngươi sao, trở về lấy là được rồi!”

Kỷ Trường An lắc đầu: “Ta không ở đó, cho nên số tiền này ngươi có thể để lần sau trả, yên tâm, bắt đầu từ hôm nay không tính lãi của ngươi!”

Kỷ Trường An nói xong, còn thuận đường ưu nhã mà ngáp một cái: “Tối hôm qua thật sự quá mệt mỏi!”

Tống Đoàn Viên sửng sốt, tối hôm qua rất mệt sao?

“Người vừa rồi đưa ngươi trở về có phải gọi là Lữ Bình hay không?” Tống Đoàn Viên hỏi.

Kỷ Trường An gật đầu: “Đúng vậy!”

“Nghĩa phụ hắn là Lữ tiên sinh, ngươi có biết không?” Tống Đoàn Viên lại hỏi.

“Biết, tối hôm qua ta đã gặp được Lữ tiên sinh!” Kỷ Trường An nói.

Tống Đoàn Viên do dự một chút: “Ngươi và hắn vừa gặp đã tựa như quen biết từ lâu sao?”

Kỷ Trường An nghĩ nghĩ: “Cũng có thể nói như vậy, cho nên tối hôm qua chúng ta thắp nến tâm sự suốt đêm, thập phần vui vẻ!”

Tống Đoàn Viên ở trong lòng thở dài một hơi, nàng muốn nhắc nhở Kỷ Trường An, lại sợ Kỷ Trường An không tin nàng.

Rốt cuộc so với một phụ nhân tới từ nông thôn như nàng, Lữ dâm tặc càng đức cao vọng trọng hơn.

“Hai ngày sau ta lại đến trả tiền, đến lúc đó Kỷ công tử chuẩn bị giấy nợ giúp ta!” Tống Đoàn Viên thấp giọng nói.

Kỷ Trường An gật gật đầu: “Được!”

Kỷ Trường An nói xong, xoay người liền chuẩn bị rời đi.

“Kỷ công tử!” Tống Đoàn Viên một lần nữa gọi hắn lại: “Bạc hà không thể tùy tiện sử dụng, ngươi có biết không?”

Kỷ Trường An gật đầu: “Ta biết, ngươi muốn trả lại sao?”

Tống Đoàn Viên lắc đầu, dù cho xúc phạm vương pháp, nàng cũng sẽ dùng, rốt cuộc khế bán mình của Tống Song Hỉ đối với nàng tới nói rất quan trọng.

“Hay là ngươi muốn đi nha môn cử báo ta?” Kỷ Trường An đột nhiên tiến lên một bước, đứng ở trước mặt Tống Đoàn Viên, cúi đầu, gắt gao nhìn chằm chằm đôi mắt nàng hỏi.

Khoảng cách giữa Kỷ Trường An và Tống Đoàn Viên, tựa như khoảng cách giữa Lữ dâm tặc và Kỷ Trường An tối hôm qua.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play