Tống Đoàn Viên ngửi được mùi đàn hương dễ chịu trên người hắn.
Nàng theo bản năng lui về phía sau một bước.
Tuy rằng mặt ngoài là bà nội 31 tuổi, nhưng nội tâm Tống Đoàn Viên vẫn là một thiếu nữ chưa từng yêu đương, ai đến gần như vậy, nàng cũng không khống chế được nhịp tim của chính mình.
Nam nhân đẹp, nàng cũng thích!
“Kỷ ca ca!” Đột nhiên, một âm thanh nữ nhân vang lên.
Tống Đoàn Viên không cần xem cũng biết là ai tới.
Vị Mộ tiểu thư kia!
“Kỷ ca ca, tối hôm qua huynh đi đâu vậy, sao bây giờ mới trở về?” Mộ Vân Điệp tiến lên hỏi, lại liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái: “Ngươi vẫn còn ở đây sao?”
Không đợi Tống Đoàn Viên nói chuyện, Mộ Vân Điệp liền nhìn Kỷ Trường An nói: “Kỷ ca ca, huynh cũng thật là, 500 văn còn đáng làm vị đại nương này viết giấy nợ sao? Nhìn tình huống trong nhà vị đại nương này cũng không tốt, chúng ta mở cửa làm buôn bán, cũng thích làm việc thiện, Kỷ ca ca, hôm nay huynh có thể đáp ứng muội từ bỏ 500 văn này hay không?”
Tống Đoàn Viên hơi hơi nhướng mày, nhìn Mộ Vân Điệp.
“Đại nương, ngươi không cần cảm tạ ta, sắc trời không còn sớm, chạy nhanh về nhà đi, nam nhân và con trẻ trong nhà đều đang chờ ngươi!” Mộ Vân Điệp ôn nhu nói, thật là một vị nữ tử mỹ lệ và thiện lương!
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Vân Điệp, chuyện làm ăn ngươi không hiểu, không cần xen vào!”
Sắc mặt Mộ Vân Điệp lập tức đỏ lên.
Nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Kỷ Trường An thế nhưng ở trước mặt người ngoài bác mặt mũi nàng như thế.
Chỉ vì 500 văn!
“Kỷ ca ca, muội là thấy đại nương này thật sự đáng thương……” Mộ Vân Điệp vươn tay nhỏ tới, kéo kéo ống tay áo Kỷ Trường An: “Kỷ ca ca coi như làm việc thiện đi!”
Bộ dáng nhu nhược đáng thương kia thật sự khiến người ta động tâm.
Tống Đoàn Viên ngước mắt nhìn về phía Kỷ Trường An: “Kỷ công tử, ta đích xác rất đáng thương!”
Kỷ Trường An cười nói: “Tống đại nương nơi nào đáng thương?”
Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, nàng hiện tại có thân thể khỏe mạnh, còn có mấy đứa con trai con gái tuy rằng bướng bỉnh nhưng hiếu thuận, so với ở hiện đại mỗi ngày chiến đấu với ung thư, đích xác thực thỏa mãn!
Tống Đoàn Viên thấy Kỷ Trường An không có ý tứ cho mỹ nhân mặt mũi, chỉ đành đặt túi tiền ở trên tay Kỷ Trường An: “Ngày kia ta tới lấy giấy nợ!”
Tống Đoàn Viên nói xong, xoay người muốn đi, nhưng nghĩ nghĩ, vẫn nói một câu: “Kỷ công tử, phu tử thư viện Bạch Vân Hàn học vấn không hề kém so với Lữ tiên sinh, hơn nữa Hàn phu tử và Lữ tiên sinh không hợp!”
Tống Đoàn Viên nói xong, xoay người rời đi.
Kỷ Trường An nếu không phải đồ ngốc, hẳn sẽ hiểu ý tứ của nàng.
Nếu hắn trước kia có quan hệ tốt với Hàn phu tử, vậy nên cách xa tên Lữ dâm tặc một chút.
Kỷ Trường An nhìn bóng dáng Tống Đoàn Viên, khóe môi không tự giác mà nhếch lên.
“Kỷ ca ca, nàng ta có ý gì vậy?” Mộ Vân Điệp hỏi: “Nàng không phải chỉ là khách hàng của cửa hàng sao, vì sao biết nhiều chuyện của huynh như vậy?”
Kỷ Trường An không có trả lời, chỉ ngoái đầu lại hỏi: “Sao ngươi lại tới đây?”
Mộ Vân Điệp vội nói: “Phụ thân thấy huynh vẫn luôn không chịu trở về, liền bảo muội đến xem huynh, sao huynh đột nhiên muốn mở cửa hàng? Là vì có quan hệ cùng Lương Vương sao?”
Kỷ Trường An nhàn nhạt nói: “Không quan hệ!”
Kỷ Trường An nói xong, thập phần ưu nhã mà ngáp một cái: “Ta mệt mỏi, đi về nghỉ ngơi trước, nếu ngươi không có việc gì thì về trước đi, nói cho ân sư, ta xử lý xong sự tình bên này sẽ trở về!”
Mộ Vân Điệp đang muốn nói, liền thấy Kỷ Trường An ước lượng nửa túi tiền cũ trong tay, sau đó xoay người rời đi.
Mộ Vân Điệp định đuổi theo, bà tử chờ ở một bên chạy nhanh tiến lên nói: “Tiểu thư, Kỷ công tử là thật sự mệt mỏi, hay là để hôm khác lại nói đề tài này.”