Mùa hoa phượng hoàng đẹp nhất đã qua, Đơn Dũng còn nhớ lần trước tới hoa phượng hoàng đỏ rực tựa lông vũ phượng hoàng. Cánh hoa vừa đỏ vừa lớn nhìn xa xa tựa đống lửa, cho dù hoa rụng cũng không phai sắc, để lại trên mặt đất một sắc đỏ buồn thảm.
Trong sân nhà Tả Nam Hạ có một cây, do thiếu chăm sóc mà cánh hoa rụng khắp nơi, khóa đã có một lớp bụi mỏng, rất lâu rồi không có ai tới. Đơn Dũng nhìn đóa hoa phượng hoàng nở lại, màu đã ảm đạm đi rất nhiều, từng nghe Lão Tả nói, hoa này ngụ ý cho nỗi nhớ và biệt ly. Hiện giờ y đã hiểu rồi, màu đỏ của nó làm người ta hoài niệm lúc nó đỏ rực rỡ.
Đi hai tháng rồi, hỏi hàng xóm có được đáp án này, còn có thu hoạch bất ngờ, đồ đạc chuyển đi không ít, cũng không biết là ai chuyển. Về phần cô con gái học đại học, vì có bệnh, đi còn sớm hơn Tả Nam Hạ.
Lang thang vô mục đích ở thành phố xa lạ suốt một ngày, buổi tối liên hệ với mấy tòa báo, gửi đi thông báo tìm người, trọng điểm ở câu "ai biết tung tích ở đâu, ắt có hậu tạ."
Ngày hôm sau Đơn Dũng thuê một cái xe đi tới từng bệnh viện một tìm kiếm, đưa ảnh sư tỷ cho người ta xem, đi tới đâu cũng chỉ có được cái lắc đầu. Báo đã đưa tin tìm người, song chẳng nhận được cuộc điện thoại nào.
Ngày thứ ba nhận được ba cuộc điện thoại, khi y hưng phấn tới nơi phát hiện đều không phải, một trong số đó dẫn y tới bệnh viện tâm thần, tuy nữ nhân đầu tóc rối bù kia không phải sư tỷ, nhưng gieo xuống một bóng ma trong lòng y, làm nửa đêm y hét lớn thức dậy, toàn thân đầy mồ hôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play