"Vậy giờ chúng ta hẳn là có cùng tiếng nói rồi." Trịnh Cẩm Thiền ngồi xuống, Tống Tư Oanh rót cho cô một cốc rượu đầy, cô cũng tự uống cạn luôn:" Thực ra tôi cũng hận cô, cô hào hàng hơn tôi, đám anh em thổ phỉ này đều phục cô, mọi người lúc nào cũng đông vui tíu tít, còn tôi lủi thủi một mình, chẳng bạn bè, tôi hận không thể cướp hết bạn của cô."
"Ha ha ha." Tống Tư Oánh cười lớn, ôm Trịnh Cẩm Thiền:" Đừng buồn, vì bọn họ coi cô là nữ nhân, còn coi tôi là anh em. Đám khốn kiếp, không kẻ nào tốt đẹp, lần trước kết đội đi tới Duy Đặc tìm gái, bị cảnh sát bắt đi, còn do tôi ra mặt thông báo với cha mẹ họ."
"Hi hi, Đơn Dũng cũng đi à?"
"Không có anh ấy, có điều cũng chẳng phải anh ấy tốt đẹp hơn, mà là anh ấy làm chuyện xấu, người ta chẳng thể bắt được thôi.”
"Ôi, tại sao tôi lại thích loại người đó chứ?" Trịnh Cẩm Thiền thở dài.
Tống Tư Oanh cười:" Đã thích rồi thì biết làm sao? Có điều đừng thương tâm, cô còn có cơ hội, cô gái bệnh thoi thóp kia ở đâu, anh ấy chẳng biết, dù tìm thấy thì sao? Người ta coi thường anh ấy, anh ấy còn sán tới, đúng là thứ hạ tiện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play