"Không có gì để nói nữa sao?"
Trưởng ban Cẩu thấy Đơn Dũng nín thinh, ít nhiều coi thường y, Đản ca trong miệng đám sinh viên cũng chỉ là thằng nhãi, vào đây rồi là chẳng gây ra được sóng gió gì, đổi giọng điệu hiền hòa hơn: "Chàng trai, tôi không thể không bội phục cậu, còn là sinh viên mà đã làm ra được chuyện lớn như vậy, cậu có biết mình làm càn gây ra tổn thất lớn thế nào không? Chỉ riêng ngày tụ tập biểu tình tẩy chay đó đã tổn thất mấy vạn, mấy ngày qua số sinh viên tới nhà ăn chưa được một phần ba, mỗi ngày tổn thất cả vạn, tôi không biết tìm ai tính đây."
"Ông có tính cho tôi thì tôi cũng chẳng đền được, với lại trưởng ban Cẩu, những người dán áp phích, chặn cửa nhà ăn đều là người trưởng thành rồi, làm gì cũng phải tự chịu trách nhiệm hành vi của mình chứ. Không thể nói là ai bảo gì thì làm nấy. Hay là tôi thử xúi họ nhảy lầu tự tử xem họ có làm không?"
Tả Hi Dĩnh cau mày, cô không rõ nguồn cơn nên tới giờ chưa nói được ai đúng ai sai. Còn trưởng ban Cẩu tưởng ăn chắc, bị lý luận khốn kiếp này làm nổi nóng. Chưa đợi ông ta nói gì, Đơn Dũng cướp lời :" Cho nên tôi thấy ông không nên tìm tôi bới móc vấn đề, nên nâng cao chất lượng món ăn, đừng tham rẻ mà dùng nguyên liệu bẩn, đừng hơi chút là tăng giá, thế thì vấn đề được giải quyết thôi. Nguồn gốc không xử lý, đi đổ cho sinh viên, nếu bung bét ra thì không phải là vấn đề trong trường nữa đâu."
"Không cần cậu phải giáo dục, giờ giải quyết vấn đề của cậu trước, về phần vấn đề chất lượng món ăn thì không cần cậu phải lo." Trưởng ban Cẩu bắt đầu nói lời khó nghe rồi:
"Vậy ông định giải quyết tôi thế nào?" Đơn Dũng hỏi:
" Tôi biết cậu là ai, tôi cũng biết cậu có chút năng lực." Khoa trưởng Cẩu cẩn thận hơn, ông ta không nhìn ra sự sợ hãi trong mắt Đơn Dũng, điểm này làm ông ta ngạc nhiên nhất, liệu y có chỗ dựa không, có phải còn có hậu đài không, chuyện này không thể không cân nhắc :" Dù cậu giỏi tới mấy thì tôi khuyên cậu nên hiểu rõ thân phận của mình, cậu là sinh viên, đừng cho rằng ban bảo vệ chúng tôi không có quyền chấp pháp thì không làm gì được cậu. Chuyện này tôi sẽ xử lý khiến cậu không nói được gì, trước tiên viết kiểm điểm sâu sắc về chuyện này, sau đó nghe trường học xử lý."
Chỉ là cái cớ, chỉ cần cầm được kiểm điểm trong tay, chỉ cần đối phương thừa nhận cầm đầu kích động tẩy chay, vậy chuyện sau đó dễ lắm. Trường học căm ghét nhất loại sinh viên không chịu quản giáo, làm hỏng danh tiếng trường.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play