Sau khi tiếng của hệ thống biến mất, Hạ Bạch về ký túc xá, ký túc xá của học viện y Hòa Bình thật sự, ánh đèn sáng tỏ, sạch sẽ thoải mái sảng khoái.
Trong ký túc xá chỉ có cậu, Lận Tường, Hoa Hạo Minh, Tống Minh Lượng và Mạnh Thiên Hữu.
Người bị thương nghiêm trọng nhất chính là Mạnh Thiên Hữu, cậu ta bị mất một chân, hơi thở thoi thóp. Lận Tường trông cũng rất thảm, sau lưng và cánh tay phải đều lộ ra xương trắng, cả người toàn là máu huyết, bọn họ không thể chậm trễ nữa, cần phải chữa trị ngay.
Hoa Hạo Minh trông cũng rất suy yếu, sắc mặt tái nhợt, liên tục nôn khan, dáng vẻ có thể nôn bất cứ lúc nào.
Anh ta cố kiềm chế cảm giác nôn mửa, khàn giọng nói: “Mạnh Thiên Hữu cần phải được chữa trị ngay, chờ khi tôi mở cửa, có thể người tiến vào sẽ là bác sĩ, bọn họ sẽ đưa Mạnh Thiên Hữu và Lận Tường lên xe cứu, các cậu đừng nói gì cả, trực tiếp đi theo là được.”
Hạ Bạch và Lận Tường gật đầu, Tống Minh Lượng vẫn luôn không lên tiếng.
Hoa Hạo Minh rất có kinh nghiệm, sau khi mở cửa ký túc xá thì quả nhiên thấy được có bác sĩ đang nâng cáng đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT