Hoa Hạo Minh nhìn chằm chằm bao nilon màu trắng kia vài giây, giống như đã hiểu cái gì, yên lặng nhận lấy.
Hai người đều không nói chuyện nữa, sự im lặng bao trùm giữa bọn họ.
Mãi cho đến khi gặp được Hạ Bạch.
Hạ Bạch nhìn cái đầu trọc của Lận Tường, cảm thấy cũng không tệ lắm, dẫu sao Lận Tường mới mười mấy tuổi, không có sự cố chấp của đàn ông trung niên hói đầu, cho dù tóc đã sắp không còn cũng muốn giữ lại một sợi để che đậy.
Cậu lại nhìn về phía Hoa Hạo Minh dường như không thấy mình, dùng giọng điệu như hỏi sáng nay ăn cái gì, nói: “Anh là chứng ăn vậy nha.”
“……”
Thấy anh ta không phản ứng, Hạ Bạch lại nói: “Lận Tường cho anh ăn tóc cả đầu rồi, vì anh mà trả giá quá nhiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT