Cô ấy đang mặc một chiếc váy dài rộng thùng thình, màu sắc ban đầu của chiếc váy giờ đây đã không còn rõ ràng nữa, hiện tại đã đan xen giữa màu máu và màu nâu, tự nhiên mà rũ ở trên người, che khuất bên trong.
Không còn tóc, cũng đã không còn tròng mắt, chỉ có miệng mở, mở rất lớn, như một cái lỗ đen, sâu đến không thấy đáy, còn vặn vẹo hơn cả người trong 《Tiếng thét(1)》.
Cô ấy tràn đầy cảm xúc nhưng không thể phân biệt được đó là sự điên rồ hay nỗi buồn.
Bên cạnh cô chắc là có một thai nhi, thai nhi dùng hai tay ôm đầu gối, cuộn tròn vào nhau, giống như là muốn chống cự lại thế giới.
Bên cạnh thai nhi lại là một thai nhi khác, là một thai nhi còn chưa hình thành, hết sức nhỏ, ngay đến khuôn mặt cũng không thấy không rõ, thân thể cũng chưa thành hình.
Bên cạnh thai nhi là một người người đàn ông, màu nâu sẫm lâu năm ngưng tụ trên bề mặt làn da lộ ra ngoài của anh ta, ngăn cách anh ta với thế giới này.
Đẩy cửa ra, dưới ánh sáng ban ngày ảm đạm, Hạ Bạch và Hoa Hạo Minh đứng ở trong nhà xác yên tĩnh, thấy được mấy mẫu tiêu bản cơ thể người ở đối diện cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT