Vị bạn học Lận Tường mày rậm mắt to này, nhưng mắt to có tác dụng gì? Chả bù được cho cái sự đui mù trong tâm.
Còn cậu bạn học Hạ Bạch này, tại sao cậu lại cảm thấy cậu không có sở thích? Còn nói đến chân thành như thế.
Sở thích của cậu, bộ trong đầu của cậu không nhảy số được sao?
Rõ ràng, miêu tả sinh động như thế.
Sở thích của cậu là nguy hiểm nhất đấy.
Hoa Hạo Minh đã không còn muốn nói gì với Hạ Bạch nữa, dù sao anh ta biết sở thích của cậu, chỉ chú ý một tý là được rồi.
Anh ta lạnh giọng chất vấn Lận Tường: “Cậu nghĩ cho kỹ xem mình thích cái gì, nếu không chúng tôi rơi vào nguy hiểm, cũng không thể cứu được cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT