Mạn Châu Sa bước những bước đi vô định , trời đã xế chiều , nàng nghỉ chân tại một quán ăn ven đường . Nàng gọi một đĩa thức ăn nhỏ , tự dặn lòng mình phải tiết kiệm từng đồng bạc .
“Trông cậu hình như không phải người ở đây”
Một cụ già tiến đến bắt chuyện với nàng , nàng giật mình quay lại
“L-làm sao cụ biết?”
“Haha! Ta sống ở đây cũng ngót nghét tám chục năm rồi , đến con muỗi từ xa đến đây ta còn biết nó có phải muỗi của nơi này hay không mà”
Cụ ông cười khà khà rồi ngồi xuống đối diện với nàng , đoạn quay vào gọi chủ quán
“Chủ quán , mang cho tôi chai rượu”
Mạn Châu Sa thấy ông cụ vui tính lại dễ gần , nàng cũng tiện bắt chuyện lại , hai người nói chuyện rất hợp cạ
“Cho ta hỏi danh xưng cậu đây tên gì , người từ đâu đến đây ? Để ta đoán nhé , cậu đến đây để thi trạng nguyên đúng không?”
Ông cụ nhấp một ngụm rượu vừa cười vừa nói , tay vuốt vuốt chòm râu bạc phơ dưới cằm , Mạn Châu Sa cũng không ngần ngại đáp lại
“Chẳng giấu gì cụ , con là người của làng Mạn kia , Tên là Vương Tử Khang , vốn xuất thân từ gia đình nho giáo nhưng không may gia đình gặp khó khăn trong việc làm ăn nên con phải vào kinh thành kiếm cơm , chứ ở lại quê nhà thì e là…”
Nói đến đây nàng ngập ngừng , ông cụ gật gù tỏ vẻ thấu hiểu
“Chốn kinh thành bộn bề tấp nập , lừa đảo tràn lan , người tốt thì ít mà kẻ xấu thì đếm không xuể , âu cũng là do cuộc sống xô đẩy . Hôm nay cậu coi như may gặp được tôi . Tôi là một thầy đồ , nhà tôi ở cuối con hẻm này , nghe tôi , tập trung cố gắng học tập để đi thi biết đâu lại đỗ đạt làm quan to , tôi sẽ dạy cậu coi như tôi có duyên với cậu . Đừng cố gắng kiếm việc ở nơi này làm gì , không nổi đâu”
Mạn Châu Sa trầm ngâm suy nghĩ một hồi . Bây giờ nàng không có nơi nào để đi , trước đây nàng cũng từng là tiểu thư khuê các , cũng được thầy mẹ cho học con chữ , nếu nghe theo lời ông cụ tu tâm chăm chỉ học hành thi cử sau này khéo sẽ có cơ hội đỗ đạt làm quan , nhưng điều khiến nàng lo lắng là việc sợ bị phát hiện bản thân là nữ nhi . Thời ấy xã hội còn hà khắc , trọng nam khinh nữ , con gái không được đi học chỉ ở nhà thêu thùa may vá , chăm lo chuyện bếp núc , may mắn hơn thì như nàng , được sinh ra trong gia đình có truyền thống là nhà nho hiếu học nên nàng mới có cơ hội tiếp cận con chữ
“Thế nào? Có đồng ý không để ta còn biết , đồng ý thì đi theo ta”
Ông cụ uống một ngụm rượu , đoạn đứng dậy đặt 2 hào tiền trên bàn quay người , Mạn Châu Sa thấy ông cụ định rời đi liền vội vã dọn đồ đứng dậy , đặt 5 hào tiền xuống bàn rồi chạy nhanh về phía ông cụ
“Cụ cho con theo với , con xin kính cụ làm thầy , chỉ mong cụ giúp đỡ con trên con đường thi cử .Sau này sự thành con nguyện đền đáp công ơn của thầy”
“Được”
Ông cụ mỉm cười và đưa nàng về nhà . Căn nhà tranh đơn sơ treo đầy những câu đối đỏ , rất nhiều sách bày đầy trên sàn , có những cuốn sách đã bị sờn gãy không còn nguyên vẹn nhưng vẫn được ông cụ đóng lại gọn gàng . Mạn Châu Sa được ông cụ dẫn vào một căn phòng nhỏ
“Đây là phòng của con gái ta , nó đã đi lấy chồng từ lâu nên giờ phòng chống , người hãy ở tạm đây”
Nhắc đến hai chữ “ con gái” nét mặt ông cụ thoáng chút buồn .
Suốt thời gian sau đó Mạn Châu Sa chăm chỉ học tập , thức khuya dậy sớm đọc sách , thậm chí nàng còn giúp đỡ ông cụ việc nhà , đi rừng kiếm củi . Nàng không lãng phí một phút giây nào cho việc đọc sách . Nàng đọc sách và học ở khắp mọi nơi . Rồi kì thi đã đến , nàng khăn gói lên đường đến trường thi , lấy tên giả Vương Tử Khang. Kì thi năm nay có rất nhiều sĩ tử tài cao , hiểu biết ,thông thạo . Nàng đã trượt kì thi năm đó . Công lao học tập suốt bốn năm trời của nàng đổ sông đổ bể . Nàng quay về tạ tội với thầy , cho rằng bản thân kém cỏi
“Chỉ mới vậy đã nhụt chí thì làm sao đáng mặt nam nhi!”
Nghe thầy nói , nàng cảm thấy tự hổ thẹn với bản thân , nàng quyết tâm bắt đầu lại từ đầu , chăm chỉ dùi mài kinh sử , cả ngày chăm lo đèn sách không ngừng . Và rồi ngày ấy cũng đến . Năm nàng rời Thanh Lâu , nàng mới chỉ độ trăng rằm , bây giờ nàng đã hai ba xuân xanh , nàng bước những bước tự tin vào trường thi…Và rồi nàng đã đỗ Trạng Nguyên . Cái tên Vương Tử Khang đứng đầu bảng vàng . Con đường đổi đời của nàng đã bắt đầu có chớm nở hoa khoe sắc.