Ám Ảnh Đêm Mưa
Trên con đường vắng vẻ của một thị trấn nhỏ, nơi cơn mưa rào xối xả đổ xuống từng đêm, một loạt vụ mất tích bí ẩn liên tiếp xảy ra. Người dân đồn đại về một bóng hình lạ lùng xuất hiện giữa màn mưa dày đặc, chỉ thoáng qua rồi biến mất như chưa từng tồn tại.
Thanh tra Hoàng, một người nổi tiếng với khả năng phá án xuất sắc, được điều về đây để điều tra. Ông không tin vào những lời đồn đại nhưng cảm giác kỳ lạ cứ bám riết lấy ông từ lúc đặt chân đến thị trấn. Những ngôi nhà cũ kỹ, con đường mấp mô và ánh đèn mờ ảo tạo nên một bầu không khí u ám.
Thanh tra Hoàng bắt đầu nghiên cứu các vụ án mất tích. Điểm chung của tất cả các nạn nhân là họ đều đi một mình trong đêm mưa. Họ biến mất không để lại dấu vết, ngoại trừ một thứ duy nhất: một chiếc ô màu đen bị bỏ lại bên đường, nước mưa nhỏ từng giọt như những giọt máu lạnh lẽo.
Một đêm, ông quyết định thử làm con mồi. Ông mặc áo mưa, tay cầm một chiếc ô đen và đi dọc con đường nơi các nạn nhân từng xuất hiện lần cuối. Tiếng bước chân ông hòa lẫn với tiếng mưa rơi lộp độp. Mọi thứ chìm trong tĩnh lặng rợn người.
Đột nhiên, một tiếng cười nhỏ vang lên sau lưng. Hoàng quay lại nhưng chỉ thấy bóng tối và mưa. Ông tiếp tục đi, nhưng tiếng cười ấy cứ lặp lại, ngày càng rõ hơn. Cảm giác có ai đó đang dõi theo, từng bước chân của ông như bị ai đó chồng lên.
Rồi ông thấy nó. Một bóng hình cao lớn, mặc áo mưa đen, mặt che kín bằng chiếc mũ. Bóng hình đứng lặng lẽ dưới cột đèn đường nhấp nháy, không rõ khuôn mặt nhưng ánh mắt dường như đang xuyên thấu qua màn mưa, nhìn chằm chằm vào ông.
“Ngươi là ai?” Ông ấy cất tiếng, giọng vang lên trong màn đêm ướt át.
Bóng hình không trả lời, chỉ giơ tay lên. Trong tay là một chiếc ô màu đen giống hệt của ông. Một luồng hơi lạnh lẽo bao trùm, ông ấy cảm nhận rõ sự chết chóc đang đến gần.
Chưa kịp làm gì, bóng hình lao thẳng về phía ông, nhanh như một cơn gió. Ông ấy giật mình, cố gắng rút súng nhưng bàn tay lạnh buốt chụp lấy cổ ông. Trước khi mắt ông khép lại, ông nhìn thấy khuôn mặt lộ ra từ dưới chiếc mũ: đó là khuôn mặt của chính mình, với đôi mắt trống rỗng và nụ cười ám ảnh.
Ngày hôm sau, người dân tìm thấy chiếc ô đen của thanh tra Hoàng nằm chỏng chơ bên vệ đường. Không ai còn thấy ông nữa, và những vụ mất tích vẫn tiếp diễn.
Lời đồn rằng, nếu bạn đi một mình trong đêm mưa và nhìn thấy một bóng hình với chiếc ô đen... hãy chạy thật nhanh. Nhưng liệu bạn có thể thoát được không, khi bóng hình đó chính là bạn?