“sao lại là sad ending!?tác giả đang muốn chọc tức con dân?”
“Tôi theo dõi tác giả này đã lâu, những bộ truyện cậu ta viết đều có kết cục bi thảm”
“Viết được bộ truyện như thế này chắc chắn tâm lý tác giả cũng vặn vẹo không kém gì nhân vật”
“ không biết tác giải này bị điên hay nhân cách vặn vẹo tại sao lại viết được truyện Kiểu này N9 bị nữ trúc mã bỏ theo ng khác cố gắng tu luyện đạt tới đỉnh cao chịu bao nhiêu là đau khổ cuối cùng vẫn si mê tiểu trúc mã bỏ rơi mình , sau khi đánh bại n8 đã cùng trúc mã của mình cùng nhau ngược luyến tình thâm :))?. Sau này mới biết ng ấy là e gái cùng cha khác mẹ .Đuma có phải quá hoang đường đi ”
.…
Tác giả Thẩm thanh Đường cậu là một nhà viết tiểu thuyết bị ghét nhất trên mạng , vì sao bị ghét vì thẩm thanh Đường toàn viết những thể loại cẩu huyết máu cho không có đầu ốc . Thẩm thanh Đường nhìn những lời chửi mắng hỏi thăm 18 đời nhà cậu mà cười khẩy miệng tự bật ra câu :
“ Các người chửi thì chửi nhiệt tình mà đọc truyện của ông đây cũng nhiều đấy vào đọc nhanh hơn cả fan của ông đây ”
“ Với lại chẳng phải mấy người cũng đọc truyện của tôi đấy thôi các người giải bộ văn minh gì chứ ”
Nói vài câu đáp lại những bình luận ấy Thẩm thanh Đường lại cười càng vui sướng. Có phải hắn bị điên không cứ cười mãi . cười một lúc lâu cậu cười mệt rồi , lại tiếp tục đọc các bình luận phía dưới.
Thẩm thanh Đường cứ đọc bình luận cho đến lúc chính mình chán nản cầm điện thoại đặt một phần đồ ăn ngoài , nửa tiếng sau có ng gõ cửa . Hắn nhìn qua mắt mèo thấy mặc áo ship, không do dự mở cửa . Liền bị một con dao phay đâm một nhát ngay bụng
Vừa ngã xuống hắn thấy xác của shipper cũng ngã xuống phía sau lộ ra một ng to lớn
( Tiếng phát thanh chung cư ):
Có một tên xác nhân của trại tâm thần gần đây đang bỏ trốn có thể sẽ lẻn vào toà nhà của chúng ta mọi người hãy cẩn thận )
Tiếng rè rè của loa phát thanh kết thúc , chỉ một cái đâm ngay bụng cậu ko chết liền mà bị kẻ đó kéo vào trong nhà băng bó vết thương cho cậu , khi tỉnh lại cậu thấy hắn đang nướng một thanh sắt nóng rồi áp vào người cậu thật đau , thật nóng nó hằng lại một vết sẹo đáng sợ trên lưng của cậu thiếu niên. Tiếng hét vang lên nhưng miệng chẳng mở đc hắn lấy keo dán miệng thẩm thanh Đường lại .
La ko được , vùng vẫy cũng ko xong , từ lúc đó hắn ngày ngày tra tấn cậu như ng điên vậy , sắt nóng , bẻ xương chân cậu rồi lại băng bó , rồi lại bẻ gãy gã tra tấn cậu bằng cơn đau dai dẳng theo từng ngày.
Thẩm thanh Đường vẻ mặt tuyệt vọng , ánh mắt chẳng còn chút lưu quang , Thẩm thanh Đường cậu nhớ rõ hắn nguyền rủa hắn , câm hận hắn mà chết đi trong uất hận.
Mắt cậu từ từ nhèo đi bóng tối lan tỏa khắp mọi nơi cậu thấy, những giọt nước mắt rơi xuống. không phải cậu sợ chết mà cậu coi là sự giải thoát 3 tháng như địa ngục ấy. Là cậu không cần phải chịu đau nữa , Thẩm Thanh Đường được giải thoát rồi , cậu thật sự chẳng muốn chết đi nhưng cậu cũng xui quá rồi đấy . Có bao nhiêu nhà mà chỉ có ở nhà cậu . Chắc là duyên số của cậu sao , từng đoạn ký ức từ nhỏ đến bây giờ chạy qua một cách chậm rãi cuối cùng cậu cũng ra đi
ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ
****************
----------------
Đây là truyện đầu tay của tớ cái gì sai xót mn thông cảm nha tui nha🫶
Mong Mọi người sẽ iu thương tuii nha